Chỉ Thủy đạo tôn thấy Hải Long không ngừng run rẩy mà không hề kêu lên tiếng nào, trong mắt không khỏi ngạc nhiên, lạnh lùng nói:
"Cảm giác thế nào?
Đạo Minh quả thật nhân từ, nếu ngươi mà là đệ tử của ta, thì ta đã sớm trừng trị các thói hư tật xấu của ngươi rồi. Lúc này ngươi phải nhớ kỹ, bọn ta là sư trưởng của ngươi, đối với bọn ta thì ngươi phải tôn kính và phục tùng, lần này đi tới Phạm Tâm Tông nếu ngươi còn dám ở trước mặt tông phái khác làm càn, hậu quả ra sao thì ngươi đã biết.
"Phiêu Miểu đạo tôn nhíu nhíu mày, nói:"Sư muội, đủ rồi. Hắn còn yếu, không thể chịu được thống khổ quá lớn."
Lúc nãy không phải là nàng không có nghĩ tới ngăn cản Chỉ Thủy đạo tôn lại, nhưng Liên Vân Tông đối với chuyện bối phận cực kỳ coi trọng, mà Hải Long thật sự là rất bậy, vì muốn cho hắn bị giáo huấn một lần, nàng mới để mặc cho Chỉ Thủy đạo tôn, lúc nhìn bộ dáng đau khổ của Hải Long, trong lòng nàng cũng nào chịu nổi.
Chỉ Thủy đạo tôn nhàn nhạt nói:
"Sư tỷ, chính vì tỷ mềm lòng, nên giáo huấn tên tiểu hầu tử này nhiều hơn nữa, hừ, muội không tin là có ai mà không sợ thống khổ."
Hải Long trong lòng oán hận tỷ lệ thuận với thống khổ không ngừng tăng lên, toàn thân hắn ướt đẫm mồ hôi, thần trí dần mê mang, nhưng sâu trong nội tâm lại vô cùng tỉnh táo, mầm móng nổi oán hận đã chôn dấu trong đó, chỉ cần có cơ hội, nhất định sẽ mọc rể nẩy mầm.
Chỉ Thủy đạo tôn vung tay lên, giải trừ cấm chế của Hải Long, tất cả đau đớn chợt biến mất, Hải Long nhất thời tê liệt ngã xuống, thở hổn hển không ngừng, lúc này ngay cả nói cũng nói không được.
"Cho qua lần này, ngươi phải nhớ kỹ những lời ta vừa nói, biết chưa?"
Hải Long một bên thở hỗn hển, một bên miễn cưỡng gật đầu, vẫn đang cúi đầu, bởi vì hắn sợ Chỉ Thủy đạo tôn sẽ phát hiện ra trong con ngươi kia chứa đựng thật sâu ý hận, Hải Long biết hiện tại hắn tuyệt đối không thể kháng cự lại hai vị đạo tôn, cho nên chỉ có thể nhẫn nhịn đến khi tu vi của mình ít nhất phải đạt tới cảnh giới giống như Chỉ Thủy đạo tôn thì may ra mới có thể cạnh tranh thực lực nổi.
Cho nên hiện tại hắn chỉ có thể lựa chọn phương án khuất phục.
Phiêu Miểu đạo tôn nhẹ nhàng bay đến bên cạnh Hải Long, phất nhẹ ngọc thủ, một viên long nhãn nhỏ màu trắng hiện ra trong lòng bàn tay nàng, hương thơm ngào ngạt nháy mắt đã tràn ngập khắp nơi trên Thanh Lam chi Vân.
"Hải Long, vừa rồi chẳng qua là sư muội dùng pháp lực tác động đến dây thần kinh của ngươi, đối với thân thể thì không có ảnh hưởng gì, nàng cũng là vì ngươi cả, phải biết rằng người tu chân chúng ta luôn nằm ở một tấm lòng không màng danh lợi.
Tốt rồi, mau ăn Thanh Tâm Hoàn này đi, đối với ngươi sẽ rất có lợi.
"Nói xong, đem đan hoàn màu trắng kia đưa tới trước mặt Hải Long. Hải Long lắc lắc đầu, thanh âm có chút khàn khàn nói:"Không cần đâu tổ sư, đệ tử chẳng qua chỉ là một gã kém cõi nhất trong các đệ tử, không cần phải lãng phí đan được quý giá của người, đệ tử chỉ cần nghĩ ngơi một chút sẽ tốt thôi.
Chỉ Thủy đạo tôn giáo huấn đúng lắm, đều do đệ tử làm càn."
Thanh âm của Hải Long tựa như phát ra từ nội tâm, cho dù bằng vào tu vi của Phiêu Miểu đạo tôn hay Chỉ Thủy đạo tôn cũng không thể phát hiện ra nội tâm chân thật của hắn.
Nhưng Phiêu Miểu đạo tôn lại cảm giác được rõ ràng giờ đây khoảnh cách giữa Hải Long và mình đã xa dần, lúc này đây hắn đã dùng một tầng thật dày chắn tất cả những gì trong lòng mình lại, thành thử ra người khác không thể nào cảm thụ được tâm ý trong lòng hắn.
Chỉ Thủy đạo tôn nói:
"Sư tỷ, tại sao tỷ có thể đem Thanh Tâm Hoàn cho hắn? Để linh đan này thật sự có ích, thì không bằng tỷ nên cho muội. Tỷ xem, chẳng phải lúc này hắn đã ngoan hơn à. Về sau có lẻ sẽ ít gây thêm phiền toái cho chúng ta."
Phiêu Miểu đạo tôn bất đắc dĩ hít một hơi thật sâu, khẽ thở dài ra:
"Sư muội, hắn còn là một đứa nhỏ, muội cần gì phải…, thôi quên đi, muội tiếp tục kể cho hắn nghe về các tông phái khác đi. Ta sẽ điều khiển Thanh Lam Vân từ đây, tranh thủ tới Phạm Tâm Tông sớm một chút."
Chỉ Thủy đạo tôn gật đầu, tay phải quơ nhẹ, một cỗ khí thuần hậu ấm áp nhất thời tràn vào cơ thể Hải Long, khiến cho hắn rung lên. Hải Long yên lặng đứng lên đi đến bên cạnh Chỉ Thủy đạo tôn, cúi đầu không lên tiếng. Chỉ Thủy đạo tôn hài lòng nói:
"Bộ dạng hiện giờ của ngươi mới ra dáng chứ.
Về sau chỉ cần ngươi một mực cung kính như vậy, tự nhiên ngươi sẽ có được ưu đãi. Ta đối với Viên Nguyệt Lưu và Vấn Thiên Lưu đều không có cảm tình gì. Bọn họ và Ngũ Chiếu Tiên từ trước đến nay đều tự cao giống nhau.
Ngũ Chiếu Tiên do có năm người đạt tới Vô Ngã cảnh giới tiếp nhận tông chủ, bởi vì tu vi bọn hắn không kém, cho nên mới có thể chiếm vị trí đứng đầu trung nguyên lục tông. Trong lục tông thì Thiên Huệ Cốc và Phạm Tâm Tông có quan hệ tốt với chúng ta hơn.
Nhất là Phạm Tâm Tông, Ngộ Vân phật tôn từng tự mình đến làm khách tại Liên Vân Sơn Mạch chúng ta, có thể nói là người duy nhất trong Trung Nguyên lục tông biết được thực lực chân chính của chúng ta.
Ngươi biết nhiêu đó cũng đủ rồi, sau này có cơ hội bọn ta sẽ kể tiếp cho ngươi nghe.
"Hải Long cung kính nói:"Dạ, tổ sư.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!