Chương 13: Cuồng cật bừa bãi (thượng)

Thân thể Hải Long lúc này vẫn còn tốt lắm, hết thảy cơ năng đều rất bình thường, chỉ là trong cơ thể pháp lực đã tiêu hao gần hết, tinh thần lực bị tổn thất quá lớn, tâm trí bị chút kinh động cho nên mới bị hôn mê. Chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt một đêm sẽ không có việc gì nữa.

Đạo Minh bản tính thiện lương, đối với mỗi đệ tử của mình rất coi trọng. Chỉ là hắn quá xem trọng thể diện, tính tình lại quá nóng giận, cho nên mới làm cho người ta cảm giác thấy một loại nghiêm khắc.

Hắn vừa định dùng pháp lực của mình trợ giúp Hải Long là lúc linh thai máy động, tựa hồ cảm giác được cái gì đó.

Lập tức mở to mắt, Đạo Minh thì thào nói:

"Lão lục này, như thế nào lại tiến vào cảnh giới Thai Thành trong lúc này, tâm thần bất ổn, nguy hiểm rất lớn đến tính mạng."

Vội đưa pháp lực tinh thuần của mình vào cơ thể hải Long một đạo, rồi xoay người đi ra ngoài nhà đá.

Đạo Tu tử đi rồi, Linh Trí tử cùng Linh Nguyên tử cũng trở về bế quan tu luyện, mà còn lại là Tứ đại đệ tử tâm thần bất ổn, Linh Thông tử trở về ngoại phòng ở ma Vân bình, bởi vì trong lòng còn lo lắng khiến cho tinh thần của hắn có chút biến loạn, đột nhiên hắn cảm giác được chính mình toàn thân chấn động, trong cơ thể pháp lực điên cuồng hướng linh thai tụ tập, tựa hồ đã thoát li khỏi sự khống chế của mình.

Trong lòng rùng mình, chẳng lẽ là bởi vì đạo tâm thất bại bị tẩu hoả nhập ma. Lại không kịp trở về phòng mình, Linh Thông tử vội vàng ngồi xuống đất, tập trung tinh thần lực của mình cố gắng khống chế pháp lực của mình.

Biến hoá nhất thời này của hắn khiến cho mọi người chú ý, Linh Vân tử nhìn bên ngoài cơ thể Linh Thông Tử thanh quang ba động kịch liệt, thất thanh nói:

"Không tốt rồi, sư đệ bây giờ đang tiến vào Đạo Thai cảnh giới, nhanh chúng ta cùng nhau hộ pháp cho hắn để ngăn ngừa tâm ma bên ngoài xâm lấn."

"Các ngươi mau tránh ra, vây ở xung quanh bên ngoài."

Thanh âm trầm thấp của Đạo Minh chợt vang lên, thanh quang chợt loé, hắn ung thũng xuất hiện sau lưng Linh Thông tử, mênh mông pháp lực xuất hiện, Đạo Minh lợi dụng tu vi tinh thuần của mình, trong nháy mắt trói buộc pháp lực tán loạn của Linh Thông tử.

"Tâm bảo vệ linh thai, tâm thần hợp nhất, đưa ý niệm vào Khí Hải, pháp lực thuận theo tự nhiên."

Nghe được thanh âm của sư phó, Linh Thông tử từ trong lòng đã bình tĩnh lại không ít, được Đạo Minh chân nhân đã dùng pháp lực cường đại của mình để áp chế, năng lượng chung quanh thân thể hắn ba động dần dần ổn đinh lại.

Thai Thành phải kinh qua một quá trình, quá trình này thường thường phải mất ba ngày liên tục, vì trợ giúp đệ tử mình vượt qua cửa ải tu chân khó khăn này, Đạo Minh không dám rời xa hắn nửa bước.

Ba ngày trôi qua mặc dù không dài nhưng cũng đủ cho một người tao lên chuyện. Trong khi đưa Linh Thông Tử tiến vào Thai Thành cảnh giới ở ngày thứ hai, lúc Đạo Minh chân nhân lúc gần đi đã đưa pháp lực vào trợ giúp Hải Long nên hắn dần dần từ hôn mê tỉnh táo trở lại, thân thể vẫn còn chút suy yếu, thần chí hắn mơ hồ dần trở lên rõ ràng, những phát sinh trước kia không ngừng được hồi tưởng lại trong đầu hắn.

"A! là tiểu thiết côn đã cứu ta, nó như thế nào lại có uy lực lớn như vậy đây?"

Hải Long cũng không biết lúc đó Thiên Thạch đạo tôn đã có ý nghĩ thu hồi công kích, đối với vị tổ sư này cùng tổ sư của mình đã sinh ra oán khí mãnh liệt, lấy tiểu thiết côn ra Hải Long hận hận nói:

"Thiên Thạch còn có Đạo Minh, các người, hai lão già hỗn đản, đả thương ta, chờ cho pháp lực của ta cao cường nhất định sẽ không tha cho các ngươi. Di? Đây là địa phương nào? chẳng lẽ ta bị bọn họ bắt đi sao?"

Hải Long nhìn lại mọi nơi chỉ thấy chung quanh trống rỗng, ngoại trừ mình và cái giường này thì không có bất kì cái gì cả. ngay cả những thứ giản đơn nhất của mình cũng không có. Phát hiện này càng khiến cho hắn nhận định là có cảm giác bị giam giữ.

Từ trên giường nhảy xuống Hải Long thân thể chỉ cảm thấy toàn thân vô lực, vốn trong cơ thể chỉ có một chút sức lực, cử động thân thể vài cái không khỏi có cảm giác sức khoẻ suy yếu đi.

Nhìn quanh mọi nới, hắn đột nhiên phát hiện trên tường có duy nhất một cái cửa sở cũng không có đóng vào nhìn qua cũng đủ để cho thân thể hắn chui qua được. gãi gãi đầu Hải Long tự nhủ:

" Chẳng lẽ là lão già này ngây ngô sao?

Cái cửa sổ này như thế nào lại không đóng. cửa đá này nhìn qua rất dày à, cửa sổ này có lẽ là đường ra duy nhất của ta. Ta …trước khôi phục lại thể lực, sau đó đi ra ngoài. Sư phó à! Các người tại sao lại không đến cứu ta. chẳng lẽ các ngươi chỉ nhìn ta bị lão hỗn đản nhốt sao?

Xem ra hết thảy đều phải dựa vào chính mình. Cho dù ở chỗ này thế nào, chờ ta tu luyện thành tiên, phàm là các người đối với ta không tốt, ta đều bắt các người thuần phục dưới chân ta, trên trời dưới đất duy chỉ mình ta là tiên.

"Phát thệ xong, Hải Long phẫn hận đá một cái vào bên cạnh cửa đá." Ai u, sao lại như vậy. Cửa này như thế nào lại không có khoá lại."

Nhìn qua cánh cửa đá sau khi nhận một cước của hắn cũng mở ra, mang theo một chút nghi hoặc Hải Long cẩn thận quan sát cánh cửa,… đầu tiên nhìn ra ngoài một chút, không thấy có bóng dáng ai cả, lúc này mới từ trong thạch phòng đi ra, mặc dù chỉ ghé qua nơi này một hồi nhưng là trước đây hắn đã từng ở đây, nhớ tới Đàm Vu đạo hào, tự nhiên liếc mắt một cái nhận ra đây là nơi tiềm tu của Đạo Minh chân nhân, gãi gãi đầu, Hải Long nghi hoặc nói:

"Như thế nào lại đến nơi này? Ân, nhất định là lão gia hoả Đạo Minh nọ vì trả thù ta, bắt ta tới nơi này chuẩn bị chậm rãi hành hạ ta. Không được, ta phải chạy mau nếu không lão gia hoả này nhất định trừng phạt ta a."

Vừa muốn bước đi, Hải Long đột nhiên nhớ tới, đỉnh núi Ma Vân này vốn không có đường xuống núi à, bồn phương tám hướng tất cả đều là vách núi đen sì. huống chi tại khắp Liên Vân núi non bên ngoài còn có cường đại lực cấm chế, tình huống của hắn bây giờ căn bản là không có khả năng đi ra ngoài.

Cắn răng một hồi Hải Long lầu bầu nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!