Nghe Linh Vân tử nói xong, sắc mặt của Đạo Minh chân nhân càng thêm trầm xuống:
"Các ngươi giỏi lắm bây giờ đã có thể làm chủ được mọi việc rồi. Ngưng lộ dịch trăm năm mới có được ba tích, các ngươi lại có thể dễ giao cho người ta như vậy, các ngươi có biết hay không ngưng lộ dịch này có thể…"
Dừng lại một chút, Đạo Minh tử từ trong mắt lãnh quang xuất hiện nhìn Linh Vân tử nói:
" Các ngươi không hỏi, tự chủ trương đem Ngưng lộ dịch ra ngoài, lại còn thu nhận lại cái gì. Linh Vân tử ngũ phẩm Tử Chi ngươi sau này trở về lập tức mang trả lại Đạo Vân sư thúc, trong mắt ta ngươi vốn rẩt tốt, không nghĩ tới ngươi cũng lại tham lam như thế, hừ hết thảy đợi trở về sẽ nói tiếp.
"Hải Long nhìn Linh Vân tử bị Đạo Minh chân nhân giáo huấn căng thẳng, nhất thời khí huyết nổi lên, lớn tiếng nói:" Sư tổ, người tức giận cái gì! bổn sư phó căn bản là không có làm việc đó, Tử Chi là ta lấy từ trên tay Linh Mộc tử sư thúc, hơn nữa Tử Chi ta đã dùng để cứu Tiểu Cơ Linh rồi, căn bản là hoàn toàn không có để mà trả lại à.
"Đạo Minh tử trong mắt tinh quang chợt loé, Hải Long rõ ràng cảm giác được cường đại áp lực từ bốn phương tám hướng truyền đến, chính mình tự nhiên cảm thấy toàn thân hít thở khó khăn. Linh Vân tử giật mình lo sợ vội nói :" Sư phó, ngài đừng nghe Đàm Vũ nói lung tung, quả thật là đệ tử làm, ngài cứ trừng phạt, phạt đệ tử đi."
Đạo Minh chân nhân bị chúng đệ tử cùng đồ tôn làm cho tức giận đến lồng ngực không ngừng phập phồng, nhưng hắn cũng biết hôm nay không phải là thời điểm có thể phát tác, tức giận hừ một tiếng, triệt đi khí thế của mình.
Hải Long hít thở từng ngụm, từng ngụm lương khí của Tiếp Thiên đỉnh núi, Đạo Minh chân nhân đã là kích phát sự quật cường từ trong sâu thẳm nội tâm của hắn.
Dũng mãnh bước lên từng bước một cả giận nói:
"Ta nói sai cái gì, ngươi làm như vậy đối với ta căn bản là ngươi không xứng là sư tổ của ta."
Thanh âm của hắn rất cao, âm sắc bén nhọn, hơn nữa trong lúc vô ý dụng pháp lực đã tăng cường lực xuyên thấu, cơ hồ truyền khắp mọi ngõ ngách của Tiếp Thiên nghiễm tràng, gần như lập tức mấy trăm ánh mắt của đệ tử Liên Vân tông nhất thời tập trung tới bọn Hải Long, ánh mắt đều toát lên vẻ kinh ngạc.
Dám ở Tiếp Thiên đỉnh núi bài xích trưởng bối, Hải Long chính là người thứ nhất.
Đạo Minh chân nhân sắc mặt đã biến thành màu tím, hai mắt sát khí đã lộ ra ngoại, trước mặt nhiều đồng môn như vậy mà bị tiểu bối trách mắng, không để cho hắn chút thể diện nào cả? lúc này hắn không thể nào nhẫn nhịn được, đúng lúc hắn chuẩn bị ra tay thì một thanh âm nhu hoà vang lên:
"Đạo Minh sư huynh, là chuyện gì đã chọc giận khiến ngươi phát hoả như vậy a! Tại Tiếp Thiên nghiễm tràng này tức giận là không tốt à."
Đạo Minh chân nhân quay đầu nhìn lại, đúng là Đạo Vân chân nhân, hắn hừ lạnh một tiếng, nói:
"Chuyện của Ma Vân Phong chúng ta không cần ngươi phải quản."
Đạo Vân chân nhân không hề tức giận, bay xuống cạnh Hải Long, mỉm cuời nói:
" Vừa rồi ta cũng nghe được một ít chuyện, nếu là vì chuyện ba tích Ngưng lộ dịch mà lên thì đương nhiên ta cũng có chút quan hệ rồi. Sư huynh nguơi cũng tu luyện hơn năm trăm năm rồi, hoả khí sao vẫn còn vượng như vậy chứ.
Hẳn đây là duy nhất Ngũ đại đệ tử của chúng ta, chúng ta là trưởng bối phải quý mến hắn mới đúng, các vị đạo tôn chắc cũng thích, ta xem, dù sao nếu sau này sư huynh có cái gì không hài lòng cứ tìm đến Đạo Vân ta.
"Đạo Minh chân nhân trong mắt loé hàn quang, trong lòng thầm nghĩ :"Xét theo tu vi mà nói, Đạo Vân chân nhân mặc dù nhập môn chậm hơn mười năm nhưng lại cao hơn hắn một cảnh giới, đã đạt tới cảnh giới Đạo Long sơ kì, luôn luôn cùng mình bất hoà, lúc này tìm được cơ hội để hạ mình, sau này làm cho cả Liên Vân tông hỗn loạn đi xuống a!
Chính tại đây thì Hải Long lôi kéo vạt áo của Đạo Vân chân nhân nói:
"Đạo Vân sư thúc tổ, người thu ta làm đệ tử đi. Đạo Minh mập mạp hắn hung dữ như vậy, ngài không thu ta trở về hắn sẽ đánh chết ta mất."
Đạo Vân giật mình, tại Liên Vân tông không có ai tưởng tượng được tiểu tử này lại có thể phóng tứ như thế, vội nói:
"Không được nói lung tung, không thể vô lễ với sư tổ ngươi như vậy…., a! sư huynh hạ thủ lưu tình."
Oanh -
Một tiếng vang lên, mười một gã đệ tử của Đạo Minh tất cả đều bị chấn động bay ra ngoài, mà Đạo Minh cùng Đạo Vân phân biệt lùi về sau một bước mới đứng vững được thân hình. Được Đạo Vân bảo hộ trong lòng Hải Long mặc dù không có thương tổn gì nhưng sắc mặt hắn cũng đã tới nhợt.
Nguyên lai nghe xong Hải Long nói như vậy, Đạo Minh chân nhân rốt cuộc cũng bất chấp kiêng kị, phẫn nộ hướng Hải Long ra tay, may mắn Đạo Vân chân nhân kịp thời phát hiện, tu vi lại cao hơn Đạo Minh, mới cứu được cái mạng nhỏ của Hải Long.
"Là ai dám lớn mật như vậy, dám động thủ ở Tiếp Thiên nghiễm tràng."
Một thanh âm già nua nhưng hùng hậu vang lên, tâm trí của mọi người đột nhiên chấn động, tự hồ thanh âm bất thình lình đã không chế tính mạng của họ vậy.
Một vòng quang mang màu xanh lam từ phương xa xuất hiện, quang mang tụ hợp thành một thân ảnh, một vòng ánh sáng thật lớn, tại trung tâm vòng sáng xuất hiện một lão giả đạo y phấp phới chân đạp mây xanh tiến tới.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!