Chương 36: Quá Sướng (H)

Xung quanh ngôi chùa yên tĩnh chỉ còn tiếng côn trùng kêu râm ran, bầu trời đã dần hửng sáng, bên ngoài ô vuông cửa sổ đã thấy lấp ló ông mặt trời đỏ nhạt đang nhô lên, được các dãy núi âu yếm bao quanh, làn sương mù vẫn còn quẩn quanh trong không khí, khung cảnh hệt như chốn thần tiên.

Đến tận bây giờ, Thanh Ca vẫn còn cảm thấy mọi chuyện tối hôm qua hệt như là mơ, có thể nó liên quan đến quẻ bói mà cô rút được.'Cầu mà đến chi, xá mà thất chi.'

Thanh Ca từng có ý nghĩ rằng những người yêu nhau có thể hiểu được tâm tư của đối phương chỉ qua một ánh mắt, cho nên cô biết anh cũng giống như cô, yêu người kia vô cùng. Nếu chuyện tình yêu của hai người là sai và bị lên án, vậy hãy để một mình cô chịu đựng lời mắng nhiếc của người đời là được.

Cô nghĩ nghĩ, sau đó kiềm lòng không được mà sát lại gần anh hơn, hôn lên hàng lông mi dài và sống mũi cao thẳng của người đó. Hình dáng môi của anh rất đẹp, sắc tố môi đỏ tươi, thoạt nhìn sẽ cảm giác đỏ hơn so với môi đàn ông bình thường, nhưng lại khiến người ta không kìm được muốn hôn lên.

Cánh môi mọng của Thanh Ca dán vào bạc môi anh, đôi môi anh mềm mại không ngờ, xúc cảm chạm vào tuyệt vời như là đang thưởng thức một miếng bánh kem thơm ngọt, cô vui thích liếm liếm , đầu lưỡi bá đạo của anh quyện cùng đầu lưỡi nhỏ của cô.

Anh vờn chơi cùng lưỡi mềm của cô, mút một miếng rồi lại cắn một miếng, nụ hôn sâu của anh như muốn rút cạn hơi thở cô, làm trái tim cô đập nhanh hơn.

"Không phải vừa rồi rất to gan sao, cháu gái nhỏ của anh?"

Cặp mắt ngày thường sắc bén như chim ưng giờ đây đã nhường chỗ cho sự dịu dàng xâm chiếm, anh nhìn cô chăm chú đến mức người nào đó phát ngại, đỏ hết cả mặt, cô nhỏ giọng phản bác :

"Chú nhỏ, anh già mà không đứng đắn."

Lúc này trời đang dần sáng nhưng xung quanh vẫn còn sương mù bao phủ, ánh sáng nhẹ của sớm mai xuyên qua lớp sương mù mờ ảo, tỏa ra luồng sáng dịu phủ lên chùa Nam Sơn, trong khung cảnh này, tâm tư con người ta dễ mê muội nhất. Cố Nam Sơn nắm cổ tay cô, xoay người, đem Thanh Ca đặt ở dưới thân mình.

Anh cúi đầu hít một hơi thật mạnh ở cần cổ cô, cười nói:

"Vậy để chú nhỏ cho em biết thế nào là già mà không đứng đắn."Lòng bàn tay to lớn mang theo hơi ấm vuốt ve dọc theo đường cong mềm mại của người con gái. Từ bụng dưới phẳng lì đến phần ngực nở nang. Bàn tay anh dừng nơi nào, cô liền run rẩy theo.

Cô mơ hồ cảm thấy lớp vải mỏng giữa hai chân bị những ngón tay mảnh khảnh của người đàn ông kéo ra. Anh kéo ra chiếc quần lót mỏng như cánh ve sầu, sau đó đặt lên mũi ngửi ngửi.

Thơm quá.

Anh cảm thán từ tận đáy lòng.

Miễn là đồ vật thuộc về cô, tất cả mọi thứ, người đàn ông như bị ma xui quỷ khiến, không cầm nổi lòng, yêu thích vô cùng. Thanh Ca hơi co cẳng chân, một tay cô đặt lên mắt che đi đôi mắt đầy thẹn thùng nhìn anh.

Chú nhỏ nhà cô... lại hơi muốn "ăn' anh rồi... Phần nào đã ướt lại càng thêm ướt, tấm khăn trải giường ướt đẫm, những vệt nước vô cùng rõ ràng khiến người ta cảm thấy vô cùng xấu hổ. Những đầu ngón tay anh men xuống dưới, tìm tòi đầy thích thú rồi vuốt ve lên môi âm hộ non nớt của cô.

Phía dưới của cô bị trêu đùa tê dại ngứa ngáy.

"Huyệt nhỏ của bé con thật đáng yêu." Anh phát nghiện nơi nào đó giữa hai chân cô.

Từ phía cô có thể nhìn thấy hình ảnh người đàn ông đang ở giữa hai chân cô, ngón tay anh mân mê hạt đậu nhỏ xinh xắn rồi kẹp nó.

A... ưm... Thanh Ca gập eo, cả người hơi cong lại. Quá sung sướng...

Hạt đậu nhỏ là điểm nhạy cảm của cô, trước kia lúc tư an ủi cô sẽ vuốt ve nghịch ngợm nó để đạt đỉnh nhanh nhất, cảm giác đó thật sung sướng và đê mê.

Rút bàn tay dính đầy nước ra, áp người anh lên người cô, khóe miệng cong cong nở nụ cười mờ ám.Há mồm. Anh ra lệnh.

Cô theo bản năng há mồm, ánh mắt nhìn thấy ngón trỏ của anh đang dần tiến vào khoang miệng mình. Hai mắt cô mở to, vì ngón tay này... anh đã dùng nó để nhét vào hoa huy*t của cô.

"Ngậm nó... Dùng lưỡi liếm đi."Cô gái nhỏ làm từ từ từng bước theo hướng dẫn của anh, cô khép miệng ngậm lấy ngón tay dài, chiếc lưỡi linh hoạt đảo quanh ngón tay anh.

Trong lúc đó, đôi chân nõn nà của cô bị anh dùng đầu gối đẩy ra, dương v*t sưng tấy của anh đỏ lên trông thấy, dù đang thèm muốn nhưng nó không có đi vào mà đang giao du ở cửa động.

Thanh Ca nâng mông muốn đến gần anh, nhưng người đó lại cúi người ghé vào lỗ tai cô nói:

"Cầu anh đi, gọi anh là chú nhỏ thì lập tức cho em..."Cô thở dốc, hai má ửng hồng, bắt đầu lộ ra vẻ sốt ruột, thân thể trống rỗng khó chịu, cả người mềm xuống không còn chút sức lực, còn anh chỉ nhìn cô như đang đợi xem kịch vui.

"Ưm... Chú nhỏ, làm ơn, em rất muốn."

Phía dưới cô như một thác nước nhỏ chảy róc rách, hết đợt này đến đợt khác, lúc sau ồ ạt chảy ra như cơn nước lũ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!