Bony nhìn chằm chằm Hào Dịch, nhìn nhiều đến nỗi trên mặt đối phương như muốn nở hoa, thế nhưng ánh mắt nó đối với người đang bị nó nhìn dường như không ảnh hưởng, bởi vì đối phương đang làm những gì cần làm —— chính là dùng linh lực chữa trị kiểm tra thân thể Thiên Dịch.
Đối với việc Hào Dịch cũng dùng linh lực chữa trị, Bony dường như không cảm thấy kinh ngạc tí nào, nó cảm giác như mình đã từng gặp mặt Tinh Linh này rồi, nhất định là như vậy.
Tay chân luống cuống kiểm tra thân thể Thiên Dịch, lại muốn dành thời gian an ủi Thường Cảnh cả người trong trạng thái mất hồn, Hào Dịch hận không thể chia người mình ra hai nửa, mỗi một bên một nửa, thế nên ông không có thời gian rảnh nhìn đến Bony đang nhìn mình chằm chặp, mặc dù, ánh mắt Bony thật sự rất chăm chú.
"Tiểu Cảnh, có phải thể chất con thức tỉnh linh lực chữa trị đã bị mọi người biết?" Đặt Thiên Dịch xuống giường, Hào Dịch lúc này rảnh rỗi mới đi tới bên người Thường Cảnh, hỏi rõ nguyên nhân.
Tiếng dạ nhỏ đến nỗi không thể nghe thấy, tâm tình Thường Cảnh xuống dốc không phanh, ở trên đường y đã nghe Bony nói đến quyết định của Thiên Dịch, điều này làm cho cả người y cảm thấy không tốt, y đang tự trách mình.
Hào Dịch nhìn người trước mặt hồn bay phách tán, hơi thở dài, lập tức vươn tay như trưởng bối, nhẹ nhàng xoa lên đầu Thường Cảnh,
"Không cần lo lắng, chỉ cần Địa Quốc linh lực vẫn còn dồi dào, Thiên Dịch sẽ có ngày khôi phục, hơn nữa còn có khả năng đột phá."
Nghe được lời Hào Dịch, Thường Cảnh đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt như nai con Bambi* nhìn về đối phương, không nhịn nổi mở miệng xác nhận,
"Có thật không ạ? Thiên Dịch còn có thể khôi phục sao?"
*Nai Bambi
Ừm…… Hào Dịch ánh mắt có chút hư vô,
"Trên thực tế, linh lực hiện tại của Địa Quốc, đã càng ngày càng ít, chỉ còn một số ít địa phương linh lực vẫn dồi dào, thế nhưng có một vài chỗ, thậm chí đã hoàn toàn biến mất."
"Biến mất? Sao lại thế?" Thường Cảnh có chút mờ mịt,
"Thiên Dịch hiện tại như thế này, liệu cậu có thể khôi phục không?" Thường Cảnh lo lắng tay nắm chặt áo Hào Dịch, ánh mắt cấp thiết hỏi dò.
"Chỉ cần linh lực Địa Quốc một lần nữa trở lại vào thời kỳ dồi dào, như vậy sẽ liền khôi phục ngay, mà hiện tại, chỉ có thể nói rằng sẽ rất chậm thôi."
Hào Dịch nhìn giống cái trước mặt, nhẹ giọng nói,
"Chỉ là, muốn cho linh lực Địa Quốc trở lại thời kỳ dồi dào, nói dễ làm mới khó."
Ngày xửa ngày xưa, linh lực Địa Quốc vô cùng dồi dào, có một ít chủng tộc dựa vào hấp thu linh lực bắt đầu khởi nghĩa, tỷ như Tinh Linh tộc, tỷ như Thú tộc…… Bọn họ dựa vào hấp thu linh lực Địa Quốc, tu luyện chính mình, cuối cùng trở thành quân chủ lực khổng lồ nhất trong Địa Quốc.
Địa Quốc ban đầu chỉ có cư dân nguyên thủy, kỳ thật chỉ có Nhân tộc cùng Ma tộc, hai chủng tộc lúc đó không can thiệp lẫn nhau, bọn họ thỉnh thoảng sẽ hợp tác, bởi vì Nhân tộc có giống cái mà Ma tộc muốn, mà Ma tộc thì lại có thể cung cấp đá quý cho Nhân tộc.
Thế nhưng sau khi Tinh Linh tộc cùng Thú tộc xuất hiện, bọn họ liền đánh vỡ loại hình thức cân bằng này, thời điểm ban đầu, Tinh Linh tộc, Ma tộc cùng Thú tộc, thường xuyên có những cuộc đại chiến, bọn họ vì đất đai, vì giống cái, thậm chí vì một ít nguồn nước, cái gì cũng có thể đánh nhau chí chóe.
Mãi đến tận rất lâu về sau, mọi người chợt phát hiện chiến đấu với nhau nhiều lần như vậy thì không phải là biện pháp tốt, chính tộc nhân mình hi sinh sẽ giảm thiểu rất nhiều, vì thế từ Ma tộc, Thú tộc, Tinh Linh tộc đề cử người làm lãnh đạo, bọn họ khắc chế lẫn nhau, cùng nhau thỏa thuận, đưa ra điều khoản —— Ma tộc ở lại hướng tây, mà Thú tộc cùng Tinh Linh tộc, lại phân bố ở trung bộ cùng hướng đông.
Theo thời gian trôi qua, ba chủng tộc không còn nghiêm khắc ước định lẫn nhau, tộc nhân bọn họ bắt đầu sống trong thành trấn lẫn nhau, chỉ cần không xâm phạm, như vậy sẽ bình an vô sự.
Một thời gian sau, mọi người cũng đã bắt đầu quen thuộc phương thức này.
Nhưng mà, ngày tháng hòa bình càng ngày càng lâu, đội ngũ Tinh Linh tộc cùng Thú tộc càng ngày càng khổng lồ, hầu như đã đạt đến con số khủng, hơn nữa Tinh Linh nhờ vào thiên nhiên, nên rất ít khi qua đời, ngay cả bình quân tuổi tác của Thú tộc cũng ngày càng dài, cuối cùng đạt đến mấy ngàn năm thậm chí hơn vạn năm…… Rốt cuộc, Địa Quốc bắt đầu có làn sóng người tai hại tăng vọt.
Đầu tiên, diệp lục trên Địa Quốc bắt đầu giảm bớt; tiếp đó, thời tiết bốn mùa càng ngày càng lộn xộn, sau đó sông núi nước non bắt đầu theo mùa bùng nổ ra những thiên tai chưa bao giờ thấy; cuối cùng, cũng là cái nghiêm trọng nhất thậm chí còn gây nguy hiểm thương tổn đến Thú tộc cùng Tinh Linh tộc —— vốn linh lực dồi dào ngày càng giảm bớt, đồng thời còn biết được, người Tinh Linh tộc có quang hệ linh lực chữa trị từ từ biến mất, Thú tộc càng ngày càng ít giống đực —— nếu linh lực cứ tiếp tục biến mất, tiếp đến, chính là Tinh Linh tộc cùng Thú tộc toàn bộ đều diệt vong.
Không hiểu được Hào Dịch nói chuyện gì, thế nhưng Thường Cảnh mẫn cảm phát hiện, chuyện này, có thể có mối liên quan đến nguyên nhân chính mình xuyên đến đây, y an tĩnh nhìn Tinh Linh ngồi ở trước mặt mình, mím môi.
"A, ngô nhớ đã gặp nhữ ở đâu rồi!"
Bony âm thanh kích động đánh vỡ Hào Dịch cùng Thường Cảnh đang ngồi yên tĩnh xuất thần, hai người ăn ý đưa ánh mắt nhìn xuống con thú đã thu nhỏ kia, thế nhưng tính cách vẫn là Kỵ Hành thú xuẩn ngốc.
"Cái cây thế giới, nhữ là người thủ hộ của cây thế giới!" Bony ánh mắt tỏa sáng, nó vắt chân lên cổ nhảy đến trước mặt Hào Dịch, ngẩng đầu, ánh mắt sáng quắc, khẳng định điều này.
Nghe vậy, Hào Dịch chỉ nhẹ nhàng nở nụ cười, không phủ định cũng không thừa nhận, Thường Cảnh ở một bên có chút không rõ vì sao,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!