Chương 49: (Vô Đề)

Trực tiếp chính diện đối đầu Bọ Phỉ có thể nói sẽ rất nguy hiểm, tất cả mọi người đều cẩn thận chú ý phương hướng tiếng gào thét, tăng cao độ cảnh giác.

Thiên Dịch chỉ kịp quay đầu dặn Thường Cảnh một tiếng chú ý an toàn liền nhanh chóng chật vật chạy trở về đứng cùng Betty và Kiều Hi.

Betty cùng Kiều Hi trở về, tất cả mọi người đều nhìn thấy một con Linh Thú to lớn xuất hiện, con Linh Thú lớn đến nỗi nhìn cũng thật khó coi, ít nhất so với Kỵ Hành thú mà nói, quả thật là khác nhau một trời một vực —— người đẹp và quái vật khác biệt cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.

Mà hai tên Ma tộc trở về cũng cùng nhóm Bạch Tử đứng chung một chỗ, Thiên Dịch cùng Bony thì lại đứng trước mặt Thường Cảnh, chỉ có duy nhất Nhân tộc nhỏ bé là tồn tại ở đây.

Bọ Phỉ rất tức giận, hai mắt nó trừng lớn, hung ác lại khát máu, nhìn đám người trước mặt điếc không sợ súng, hung tàn mở miệng:

"Các ngươi là muốn tìm đường chết!"

Betty cùng Kiều Hi hai người không ai nói lời nào, cách làm của bọn họ khi nãy quả thật có chút…… Quá đáng.

Bởi vì Bọ Phỉ ở trong tận hốc đá, không muốn đi ra, cho dù bọn họ đã làm nhiều cách nhưng nó cũng không tức giận, thế là Betty làm ra một phương pháp cực kỳ đáng xấu hổ.

Phương pháp này…… Ngược lại cuối cùng là phương án thành công nhất, mà Bọ Phỉ cũng thành công bị hai người bọn họ làm cho tức giận.

Tuy rằng bọn họ không e ngại trên người Bọ Phỉ có độc, thế nhưng không có nghĩa là có thể xem thường.

Vì thế hai người dựa vào thuật thuấn di của mình, một đường đem Bọ Phỉ dẫn vào trong rừng.

Bạch Tử nhìn Bọ Phỉ nổi giận đùng đùng, nghiêng đầu nhìn hai huynh đệ Ma tộc vội vàng chạy về, nói:

"Các ngươi đã làm gì Bọ Phỉ?"

Không có gì.

Betty sờ sờ mũi của mình, ngượng ngùng mở miệng, vẻ mặt có chút lúng túng.

Kiều Hi vốn cũng định mở miệng, có điều hắn thấy dáng vẻ đệ đệ mình, thấy nó thỉnh thoảng hướng ánh nhìn về giống cái Nhân tộc, liền đăm chiêu nhìn Thiên Dịch bảo vệ Thường Cảnh rất tốt, tâm tư vừa chuyển, đã liền minh bạch.

—— chuyện như vậy, quả thật không tốt khi nói trước mặt giống cái.

Hửm? Bạch Tử nhướng mày.

"Dù sao mặc kệ ta dùng phương pháp gì, chẳng phải đã dẫn Bọ Phỉ đến đây rồi sao?" Betty bị Bạch Tử hỏi đến mức phiền toái, ngữ khí bắt đầu bất mãn,

"Sao ngươi cứ hỏi tới hỏi lui, tính đem chúng ta trở thành phạm nhân để thẩm vấn sao?"

…… Tựa hồ cảm thấy ngôn ngữ mình có chút quá đáng, Bạch Tử mở miệng nói: Ta xin lỗi.

…… Chỉ xin lỗi qua loa cho có, đúng là không có thành ý.

Có điều vào lúc này ai cũng không có thời gian tính toán những thứ này.

Đứng ở trước mặt bọn họ chính là một con Linh Thú to lớn, là địch thủ cường đại nhất của bọn họ, chỉ cần một tí lơ là, rất có khả năng sẽ bỏ mạng tại đây.

Chuyện như vậy, không ai muốn nó phát sinh.

Tất cả mọi người không ai nói nữa, tập trung tinh thần cao độ nhìn Bọ Phỉ đứng trước mặt bọn họ chỉ cách một trăm mét.

Bọ Phỉ bởi vì ngửi được mùi máu tanh của đám Ung Cùng vẫn còn phiêu tán trong rừng, vốn cảm xúc đang phẫn nộ càng trở nên thêm táo bạo.

"Các ngươi đã làm gì cận vệ trung thành của ngô, cư nhiên dám giết hại thuộc hạ của ngô." Bọ Phỉ vừa mở miệng, hơi thở bệnh khuẩn phả vào mặt, trừ hai tên Ma tộc cùng Bony ở ngoài ra, mấy người khác đều nhanh chóng bịt mũi miệng lại.

"Ung Cùng ở khắp nơi làm loạn, ai cũng đều bị nó giết!" Nói chuyện, chính là Hal.

Ha. Bọ Phỉ cười nhạo một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn bọn họ,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!