Thường Cảnh chăm chú nhìn Bony đối diện, thời gian từng phút trôi qua, gió mát từ phía xa thổi đến bay mái tóc dài của y.
Một lúc sau.
Thường Cảnh gật đầu, xoa xoa con nào đó trong lòng ngực tự xưng là Linh Thú ngốc nghếch, xoay người đi trở về.
"Được rồi, sẽ nghe lời mi."
Bony nghe vậy, thở phào nhẹ nhõm.
Trở lại nhà ông lão, Thường Cảnh vừa muốn mở cửa tiến vào, lại cảm thấy có bước chân khác thường đang đến đây.
"Bony, mi cảm thấy có chuyện gì đó kỳ quái không."
Y nhìn chung quanh một chút, tấm màn đêm không hề có chút tia sáng, thế nhưng bởi vì đôi mắt đã ở rất lâu trong bóng tối, nên đã sớm thích ứng tình huống như thế này.
Thế là, mặc dù đưa năm ngón tay chìa ra ngoài không thấy gì, Thường Cảnh vẫn ngờ ngợ nhìn thấy cảnh vật xung quanh.
—— bốn phía bọn họ, không biết từ lúc nào, đã tụ tập rất nhiều các thứ không thể xác định, Thường Cảnh cũng không biết đây là cái gì.
"Chết tiệt, là Ung Cùng."
Bony dứt tiếng, một lần nữa liền khôi phục thành dáng vẻ Độc Giác thú uy phong lẫm liệt,
"Mau đến ngồi trên lưng ngô."
Ung Cùng?
Thường Cảnh nghe thế, gọn gàng vươn mình lên lưng Bony, tay nắm lấy cổ Kỵ Hành thú —— nơi đó có rất nhiều lông, nếu có nắm chặt sẽ không đau.
"Một loại linh thú cấp thấp, bình thường đi theo Bọ Phỉ cùng nhau xuất hiện." Một bên cảnh giác nhìn xung quanh Ung Cùng tụ tập càng ngày càng nhiều, Bony nhanh chóng phổ cập kiến thức đến Thường Cảnh.
Thường Cảnh như hiểu như không gật gật đầu.
Bọ Phỉ, là cái gì? Không biết cái Bọ Phỉ này có giống như y tưởng tượng không nhỉ?
"Ôn Dịch thú, là một loại Linh Thú."
Thường Cảnh: …… Đúng là, Ôn Dịch thú là cái gì, nghe có vẻ cao cấp đấy.
Bony móng trước giật giật, ánh mắt lạnh lẽo, Nắm chặt.
Thường Cảnh nghe xong, theo bản năng tay dùng lực nắm thật chặt.
Sau đó, Thường Cảnh rất nhanh liền phát hiện, bọn họ đã bay lên, dừng ở giữa không trung, ở trên cao nhìn xuống phía dưới tụ tập khổng lồ bọn Ung Cùng đã vây thành một vòng tròn không thể đếm, cả người y nổi từng trận da gà.
Ung Cùng không biết bay, thậm chí còn không biết nói chuyện, chúng nó chỉ là chủng loại linh thú cấp thấp.
Từ trong lỗ mũi khinh thường hừ một tiếng, Bony hả hê chở Thường Cảnh, đát đát ở trên bầu trời bay tới bay lui xung quanh bọn Ung Cùng, không có nửa điểm khẩn trương tí nào.
Một trận giằng co không xong.
Nhóm Ung Cùng dần dần phát hiện chúng nó với không tới Bony, nguyên cả một vòng tròn chậm rãi tản mác ra bốn phía.
Ban đầu, Thường Cảnh cũng không biết tụi nó muốn làm gì, thế nhưng rất nhanh, mặt y liền biến sắc.
"Bony, ngăn cản chúng nó." Thường Cảnh thấy rõ ràng vài con Ung Cùng đang áp sát hướng về nhà ông lão ——
Thường Cảnh có một ý nghĩ rất khủng bố.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!