Sau khi rời đi Ma tộc, bọn Thường Cảnh cả một đường vừa đi vừa nghỉ, trong lúc đó sẽ gặp một số con linh thú cấp thấp, cũng có cấp cao, có phổ thông…… Lúc đó, Thiên Dịch sẽ ôm Thường Cảnh đặt ngồi trên cây, sau đó bảo Bony canh chừng, còn mình thì đi đối đầu chúng nó.
Có lúc đối đầu một hai con, có lúc là một đám, còn có lúc, sẽ là toàn gia……
Lúc mới bắt đầu khi nhìn thấy cảnh tượng máu tanh y sẽ buồn nôn khó chịu, nhưng sau khi trải qua nhiều tình huống như vậy, Thường Cảnh đã có thể bình tĩnh cầm đồ ăn ngồi trên cây một bên vừa nhìn vừa ăn, đôi khi phát ra âm thanh chậc chậc chậc đánh giá ——
Thiên Dịch tuy rằng có thể chiến thắng, thế nhưng thỉnh thoảng đôi lúc vẫn sẽ bị thương, vết thương có nhẹ có nặng, có điều bởi vì Thường Cảnh thức tỉnh linh lực chữa trị, nên chữa trị những vết thương này, rất dễ dàng.
Trải qua mỗi một lần sử dụng linh lực chữa trị, Thường Cảnh đã có thể thích ứng khi sử dụng linh lực chữa trị —— đương nhiên chỉ giới hạn việc chữa trị các vết thương nhỏ, còn cái loại cải tử hồi sinh cao cấp…… Chắc Thường Cảnh phải ngủ say thật lâu mới có thể làm được điều này.
Linh lực chữa trị là một loại linh lực rất thần kỳ, linh lực chữa trị cao cấp nhất thậm chí có thể khiến người khác cải tử hồi sinh —— chỉ cần người đó vẫn còn hô hấp là đủ.
Đây là linh lực độc quyền của Tinh Linh tộc, là thiên nhiên ban tặng cho Tinh Linh một đặc ân.
Thế nhưng gần ngàn năm nay, loại linh lực này đã hầu như hoàn toàn biến mất rồi.
Đã từng một thời huy hoàng, Tinh Linh tộc nằm trên đỉnh cao, thế nhưng theo thời gian trôi qua, nó từng chút một biến mất —— những Tinh Linh đã từng thức tỉnh linh lực chữa trị sau này cũng thoái hóa linh lực và không thể dùng được.
—— quang hệ chữa trị linh lực, đã biến mất.
……
Lại một lần nữa đánh bại năm con linh thú cấp thấp, Thường Cảnh đang giúp Thiên Dịch chữa trị vết thương nhỏ trên tay.
Bọn họ đã hơn nửa tháng rời đi Ma tộc, vào giờ phút này, đang hướng tới phía đông mà đi.
Hầu như không mất quá nhiều thời gian, Thường Cảnh đã giúp Thiên Dịch chữa khỏi vết thương.
Vốn miệng vết thương máu me đầm đìa có chút khủng bố hiện tại đã trắng nõn mềm mại không còn nhìn thấy, điều này khiến cho người đã từng sử dụng nhiều lần linh lực chữa trị như Thường Cảnh vẫn không nhịn được cảm thấy thật thần kỳ.
Ờ, cái này hẳn là do phần mềm hack đã mở ra cho y đi.
—— Hallelujah, cảm tạ Thượng Đế.
—— ặc…… Thôi được rồi, cũng xem như là đại thần xuyên qua, không hoàn toàn đem y lãng quên…… A, vậy cảm ơn ngài rất nhiều ╮(╯▽╰)╭
Hết lật qua rồi lật lại, Thường Cảnh nhìn lại đã không còn bất cứ dấu vết gì trên cánh tay, trong lòng lòng tự tin bắt đầu càng ngày càng bành trướng.
Trở tay bắt lấy tay y đùa giỡn, nắm chặt trong lòng bàn tay, Thiên Dịch tiến đến trước mặt Thường Cảnh, hôn một cái chóc.
Đứng ở một bên mục kích tình cảnh này Bony rầm rì một tiếng, vó ngựa đạp đạp,
"Nhóm của nhữ có thể không cần tiếp tục tú ân ái được nữa không! Hơn nữa, nhữ vẫn còn vị thành niên đó." Câu cuối cùng, quay về phía Thiên Dịch nói.
Thật tự nhiên, nó vẫn không dậy nổi sự chú ý từ Thiên Dịch.
Bởi vì, đối phương ngay cả ánh mắt cũng không thèm bố thí cho nó, thậm chí cả khóe mắt cũng không……
Điều này làm cho Bony bị tổn thương, nó tốt xấu gì cũng là Linh Thú sống một ngàn năm nha, nó đã trước tiên đi lấy lòng rồi, đã vậy còn đi lơ là nó…… Nó rõ ràng tồn tại rất lớn mà!!
Tan nát cả cõi lòng Bony cả người tỏa ra oán khí, nó ai oán nhìn người khế ước của mình một chút, suýt chút nữa khóc hu hu vắt chân lên cổ chạy bay đến góc tối bên cạnh bắt đầu dùng vuốt vẽ vòng tròn dưới đất.
Khóe miệng giật giật, Thường Cảnh nhìn một màn trước mắt này, không biết đưa ra cảm tưởng gì.
—— Cho hỏi, mới bắt đầu con kia còn dùng ánh mắt bễ nghễ nhìn những chủng tộc khác khắp toàn thân đều nghĩ mình là vô địch thiên hạ, đồng thời cả người đều tỏa ra khí thế uy hiếp giờ đã đi nơi nào!
Đi, nơi, nào!!
Hiện tại cái con tùy tùy tiện tiện này cứ tan nát cả cõi lòng rồi bắt đầu khóc hu hu rốt cuộc là bị làm sao vậy!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!