Chương 16: (Vô Đề)

Ba con Ly Lực đồng thời hướng đến Thiên Dịch nhào tới, đừng nhìn Ly Lực hình thể khổng lồ mà xem thường, thế nhưng chúng nó lại vô cùng linh hoạt.

Một con Ly Lực tới gần Thiên Dịch dùng móng vuốt sắc bén tấn công, tiếp đó, một con Ly Lực bên trái lại hướng về phía Thiên Dịch húc tới.

Ung dung tránh thoát hai con Ly Lực công kích, Thiên Dịch niệm thần chú ngưng đọng hình ảnh giữa không trung, một đôi mắt xanh biếc nhìn chằm chằm phía dưới ba con linh thú cấp thấp.

Ba con Ly Lực móng vuốt sắc bén cào trên đất vồn vã, trong đó có một con nỗ lực dùng móng vuốt đem Thiên Dịch giữa không trung câu xuống dưới.

Bởi vì do nó giơ móng vuốt lên, Ly Lực đã lộ ra cái bụng mềm mại yếu ớt.

Thiên Dịch chờ đợi chính là cơ hội này, cậu lưu loát ra tay, kiếm ánh sáng đâm thẳng vào bụng Ly Lực, dòng máu đỏ thẫm liền chảy ra.

Tiếng kêu thét của Ly Lực vang lên, Thiên Dịch rút thân kiếm ra, Ly Lực bị đâm vào bụng hét lên rồi ngã gục xuống đất.

Thấy bạn bè mình chết nên hai con Ly Lực khác cảm thấy bất an, chúng nó có vẻ càng thêm nôn nóng, chúng nó phát ra tiếng rống rất khó nghe, khiến các chú chim nhỏ đang trú trong rừng bay lên tán loạn.

Thiên Dịch thừa cơ hội này, bay đến phía sau chúng nó, một chân dẫm lên lưng Ly Lực, dùng sức đâm kiếm ánh sáng vào vùng cổ —— ở nơi đó, cũng là một trong những nhược điểm của chúng.

Còn chưa kịp phát ra tiếng thét, con linh thú cấp thấp này đã liền mất đi sinh mạng, thân thể cường tráng ngã xuống đất, bụi bặm bay lên tán loạn.

Ba đứa bạn thì đã chết hai, con Ly Lực cuối cùng còn sót lại bắt đầu sợ hãi, hai chân sau của nó không ngừng đạp lên đất, sau đó đột nhiên vọt tới trước mặt Thiên Dịch.

Tránh thoát cú va chạm, Thiên Dịch không buông tha con linh thú cấp thấp còn lại, theo âm thanh vọng lại, cậu ném linh lực còn sót lại trong người về hướng nó.

Tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, thân thể của nó, tan biến không còn dư lại một chút nào.

Ngồi ở trên cây Thiên Dịch nhìn trợn mắt há hốc mồm, trận chiến đấu này còn chưa đến mười phút, thế nhưng quá xuất sắc phi phàm.

Vẫn duy trì động tác ôm lấy thân cây, Thường Cảnh miệng hơi mở ra, trên mặt biểu tình giật mình.

Thiên Dịch bay đến trước mặt Thường Cảnh, đưa tay ra quơ quào trước người đã có dấu hiệu ngốc triệt để, Tiểu Cảnh?

A. Thường Cảnh tự động đáp lại một tiếng, sau đó mới phản ứng lại,

"Thiên Dịch, cậu không có bị thương chứ?" Nói xong, một đôi mắt nhìn từ trên xuống dưới đánh giá toàn thân Thiên Dịch.

"Chỉ là ba con linh thú cấp thấp, còn thương tổn được ta sao." Lộ ra nụ cười sạch sẽ, Thiên Dịch hướng về phía Thường Cảnh đưa tay ra,

"Lại đây, ta ôm Tiểu Cảnh xuống dưới đất."

Thường Cảnh chớp mắt, tuyệt đối không thừa nhận vừa nãy trong nháy mắt, trái tim của chính mình có đập nhanh hơn một chút.

Ở trong lòng đọc thầm ba lần

"Mình không phải là gay mình không phải là gay mình không phải là gay", Thường Cảnh hít sâu một hơi, quả nhiên cái loại mặt đỏ tim đập vừa nãy, chỉ là ảo giác mà thôi.

Đưa tay đặt vào trong tay Thiên Dịch, sau đó Thường Cảnh phát hiện, chính mình chỉ trong chớp mắt, đã được Thiên Dịch lấy tư thế ôm công chúa ôm vào trong ngực.

Cảm khái sức mạnh của Thiên Dịch, y yên lặng nhắm hai mắt lại, khẽ thở dài.

—— quả nhiên, thế giới này, cho dù là mỹ nhân, cái sức mạnh này cũng quá mức rồi, còn có tám khối cơ bụng, ờ mà ngay cả sáu khối khẳng định còn có……

Nghĩ như vậy, Thường Cảnh bắt đầu ghen tị.

Thiên Dịch đã đáp xuống đất, cậu cúi đầu nhìn vợ mình trong lòng ngực, đáy mắt hiện lên ý cười mộc mạc.

"Tiểu Cảnh, muốn xuống không?" Trên thực tế, Thiên Dịch hi vọng vẫn muốn được ôm hơn.

Ơ. Thường Cảnh hoàn hồn, mới phát hiện bọn họ đã xuống mặt đất rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!