Chương 43: (Vô Đề)

Ta lần nữa tỉnh dậy từ trong bóng tối, thứ ta nhìn thấy là khuôn mặt tái nhợt và ủ rũ của Đế Trường Thanh, giống như một hồn ma.

Khi thấy ta mở mắt, hắn ôm ta vào lòng.

Một câu hắn cũng không nói được, chỉ không ngừng run rẩy lặp lại:

A Hi, A Hi.

Ta hỏi:

"Ta đã ngủ bao lâu rồi?"

Hắn im lặng hồi lâu, giọng nói khàn khàn của Bạch Hành truyền đến bên cạnh.

"Tỷ, tỷ đã ngủ được ba ngày rồi."

Nhìn sang, không chỉ Bạch Hành, còn có Tiêu Vô Chu, Tần Nhiễm cũng đều ở đây.

Ta mỉm cười và nói:

"Không tệ, so với ta dự tính thì còn tốt hơn nhiều!"

Cái hệ thống c.h.ế. t tiệt đó, quả nhiên là bên ngoài thì tỏ ra mạnh nhưng bên trong rỗng tuếch.

Với cái năng lực này của nó, thực sự có thể đem ta về nhà à? Ta rất nghi ngờ.

Nghe được lời của ta, Đế Trường Thanh ánh mắt sắc bén nhìn ta.

"Nàng biết chuyện này sẽ xảy ra, phải không? Tại sao?"

Đôi mắt anh đỏ ngầu.

Ta nhìn hắn và gật đầu:

Ta biết.

Hệ thống đã giải quyết xong, hiện tại nên giải quyết chuyện giữa ta và Đế Trường Thanh!

Tính từng món nợ một, ta cũng không vội vã.

Một chút ta cũng không quên.

Đế Trường Thanh vội vàng hỏi:

Vì sao?

Ta không trả lời mà nói với đám người Bạch Hành:

"Các người đi ra ngoài trước đi, ta có chuyện muốn nói với Đế Trường Thanh."

Những người đó nhìn Đế Trường Thanh.

Ta cũng không vội, nhắm mắt lại chờ đợi.

Bây giờ ta có rất nhiều thời gian để lãng phí.

Đế Trường Thanh nắm chặt cánh tay của ta, khàn khàn hô:

Tất cả đi ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!