Câu hỏi an toàn vẫn còn hai câu, vì muốn chơi với Diêm Tự lâu hơn, Lâm Gia không hỏi thêm gì nữa, bước chậm rãi từ quầy tư vấn đến chỗ mọi người.
Ánh mắt của anh em họ Kim, gã đàn ông tóc xoăn và ông chú tóc bạc nhìn cậu đều thay đổi.
Câu hỏi người cá mà Lâm Gia đưa ra đã mang lại bước tiến lớn cho quá trình điều tra bế tắc. Nếu y tá biết mọi thứ về tòa nhà bệnh viện, họ chỉ cần tập trung vào y tá để tìm thêm manh mối. Nếu may mắn, họ sẽ tìm được nước súp mà không cần đặt câu hỏi cho người cá nữa.
Điều đáng lo duy nhất là có thể y tá không phải người.
Kể cả là NPC khác loại, nếu NPC thuộc phạm vi con người, họ còn có có thể đọ sức một phen. Chứ nếu là NPC ma quỷ, họ sẽ không có khả năng chống đỡ.
Kim Gia hỏi:
"Lâm... Lâm tiên sinh, cậu nghĩ y tá có phải là người không?"
Nếu y tá không phải người, khả năng cao thứ phát ra tiếng r3n rỉ trong phòng bệnh cũng không phải là người. Nếu trong bụng cá có hai NPC không phải người, ngay cả khi y tá biết rõ tình hình, độ khó cũng sẽ không thấp.
Lâm Gia thản nhiên đáp:
"Đáp án sắp được công bố, hỏi tôi thì có tác dụng gì?"
Kim Gian cảm thấy như mặt dán mông lạnh, có chút lúng túng.
Gã đàn ông tóc xoăn cũng muốn hỏi, nhưng có tiền lệ Kim Gian, hắn chỉ nói:
"Hy vọng là người, dù sao thì..."
Hắn ngước đầu nhìn tòa nhà bệnh viện,
"Không lý nào trong bệnh viện chỉ có một y tá."
Theo câu nói bi quan của gã tóc xoăn, biểu cảm mọi người trở nên nghiêm túc hơn, cảm giác như nhìn thấy hy vọng, nhưng con đường phía trước vẫn đầy chông gai. Muốn thành công tắm dưới ánh sáng rạng ngời, vẫn còn rất khó.
Nếu đã hỏi xong, việc còn lại là đợi người cá cụ thể hóa y tá.
Trong lúc chờ đợi, Kim Gian rất muốn bắt chuyện với Lâm Gia, thăm dò lai lịch của cậu. Nhưng Lâm Gia không hề nhìn hắn lấy một lần, khiến hình tượng Lâm Gia càng thêm bí ẩn. Kim Gian vừa tò mò vừa dè chừng Lâm Gia.
Lâm Gia vẫn không quan t@m đến ánh mắt người khác.
Cậu bế con mèo dưới chân lên, vừa vuốt v3 nó vừa chờ hiện tượng cụ thể hóa.
Quá trình cụ thể hóa của tầng mây ba sao không lâu. Mọi người đợi một lúc thì loáng thoáng nghe thấy tiếng bước chân.
Tiếu Dao nhắc: Đến rồi.
Tiểu Điềm không kiềm được căng thẳng.
Mọi người nhìn xung quang, tìm kiếm nguồn gốc của tiếng bước chân. Tiếng bước chân ngày càng lớn và gần hơn, vang rõ ràng bên tai mọi người.
Sắc mặt Kim Gia cứng lại, giọng nói căng thẳng: Không ổn.
Quả nhiên như gã tóc xoăn nói, trong bệnh viện không thể chỉ có một y tá. Y tá trong câu hỏi của Lâm Gia là từ gọi chung chung, và y tá được cụ thể hóa là tất cả y tá trong tòa nhà bệnh viện..... Tiếng bước chân dồn dập kéo đến, rất đông.
Nhưng tiếng bước chân không loạn, dường như có mục tiêu và cùng hướng về một hướng.
Mọi người lắng nghe tiếng bước chân, cuối cùng đã phân biệt được hướng đi của nó... chính là chỗ họ!
Hai y tá, ba y tá... Năm y tá, tám y tá...
Hơn mười y tá từ khắp nơi trong tòa nhà bệnh viện này kéo đến. Có người từ tầng ba, tầng hai, cũng có người đến từ ngoài cửa tòa nhà bệnh viện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!