Chương 43: Ngày sinh dự tính 3

Tốc độ tìm kiếm của những người khác không nhanh bằng Lâm Gia và Diêm Tự. Sau khi Lâm Gia đi quanh tòa nhà bệnh viện thêm lần nữa, bốn người kia cuối cùng cũng kết thúc việc tìm kiếm. 

Lúc này họ đang ở tầng ba của tòa nhà bệnh viện, đứng ở chỗ ngoặt nối với phòng VIP chờ những người khác.

Vị trí này được lựa chọn kỹ càng, có thể coi như vị trí đắc địa, nhìn sang trái có thể thấy một góc của phòng bệnh VIP, nhìn sang phải có thể chú ý đến quầy y tá.

Chỉ cần nhỏ giọng một chút, với khoảng cách giữa phòng bệnh VIP và quầy y tá, đều không thể nghe âm thanh từ đây, trừ phi thứ trong phòng VIP không phải là người.

Thấy bốn người tập trung ở đây, Lâm Gia cùng hai cái đuôi cũng đến. Những người khác thấy ba người Lâm Gia đều không có ý định giao lưu, cho đến khi Diêm Tự chậm rãi xuất hiện trong tầm nhìn mới có người gọi một tiếng: Đội trưởng Diêm.

Diêm Tự cà lơ phất phơ đi đến.

Những người này lập tức nói các manh mối họ phát hiện. Một người đàn ông xỏ lỗ tai nói:

"Phòng VIP ở tầng ba hình như có tiếng động."

Một người đàn ông trung niên có nốt ruồi ở lông mày tiếp lời:

"Cửa hình như bị khóa, chúng tôi không dám lại gần."

Người đàn ông xỏ lỗ tai tiếp lời:

"Chúng tôi lục soát khắp toà nhà bệnh viện, không tìm thấy chìa khóa."

Người đàn ông có nốt ruồi bổ sung: "Không chỉ chìa khóa, cả tòa nhà bệnh viện đều trống không, không có thuốc men hay thiết bị y tế. Ôi trời, xem ra manh mối duy nhất chỉ có trong phòng VIP, nhưng phòng này cũng rất kỳ lạ.

Chúng tôi phát hiện từ bên ngoài tòa nhà bệnh viện, phòng này không có cửa sổ, các phòng bệnh khác đều có, chỉ riêng phòng VIP tầng ba này là không có.

Hơn nữa vì tòa nhà bệnh viện quá trống, không tìm thấy hồ sơ bệnh viện, không biết rốt cuộc tình hình trong phòng đó thế nào.

"Người đàn ông xỏ lỗ tai và người đàn ông có nốt ruồi cậu một câu tôi một câu, người khác khó mà chen lời, tất cả dứt khoát chờ bọn họ nói xong. Người đàn ông xỏ lỗ tai:"Nước mì là 'Bụng cô phồng lên. Cô ấy lại sắp làm mẹ', người trong phòng bệnh có lẽ chính là cô gái nước mì đề cập.

Có thể cô ấy sắp sinh, âm thanh phát ra giống như tiếng thở gấp do cơ thể không thoải mái.

"Người đàn ông có nốt ruồi nói:"Nếu cô ta đã tồn tại trước khi hỏi người cá, vậy thì hỏi người cá về vấn đề liên quan cô ta đi.

"Hai người rốt cuộc cũng nói xong, nhìn Diêm Tự với vẻ mong chờ, đợi ý kiến của anh. Trước khi Diêm Tự mở miệng, có người đưa ra ý kiến trái ngược. Đó là một người đàn ông có mái tóc hơi dài và xoăn nhẹ:"Sao có thể hỏi trực tiếp người cá vấn đề liên quan đến cô ta?

Hiện tại cô ta bị giới hạn trong phòng VIP, lỡ hỏi xong cô ta hết bị giới hạn thì sao.

"Đi cùng người đàn ông tóc xoăn là người lớn tuổi nhất trong tám người bị cuốn vào lần này, khoảng chừng năm mươi tuổi, mái tóc đã điểm nhiều sợi bạc. Ông chú tóc bạc nói:"Cậu cũng nói rồi, cô ta đã tồn tại từ trước khi hỏi người cá. NPC như vậy nguy hiểm hơn nhiều so với NPC được cụ thể hóa.

Không có lý do gì để hỏi người cá về cô ta, tôi cho rằng nên cẩn thận một chút thì tốt hơn.Vậy mấy người nói đi, hỏi người cá cái gì bây giờ?

"Đúng như người đàn ông xỏ lỗ tai và nốt ruồi đã nói, tòa nhà bệnh viện không có phát hiện gì quan trọng, nên họ không biết phải đặt câu hỏi gì cho người cá. Người đàn ông tóc xoăn và ông chú tóc bạc cũng không biết. Có lẽ vì ý kiến bị phản bác, người đàn ông nốt ruồi nói năng khinh thường:"Không nói được chứ gì? Không biết hỏi người cá cái gì thì đừng có mà nghi ngờ ý kiến của người ta."

Ánh mắt khinh bỉ của người đàn ông có nốt ruồi lướt qua ba người Đao Nhọn. Đoàn đội Đao Nhọn này đã tồn tại ở thế giới đáy biển khá lâu, nhưng thay vì ngày càng lớn mạnh, họ lại càng suy yếu.

Tiếu Dao xem như là người quen mắt nhất, nên người đàn ông có nốt ruồi biết rõ Tiếu Dao là một người lỗ m ãng không có đầu óc.

Sau đó hắn chuyển dần sang nhìn Lâm Gia.

Rồi khựng lại.

Lâm Gia khẽ nâng mi mắt, bình thản quét qua người đàn ông có nốt ruồi, thiếu hứng thú mà rời mắt, sau đó đặt mắt trên người Diêm Tự.

Lúc này, người đàn ông có nốt ruồi phát hiện Lâm Gia nhíu mày khẽ đến mức khó phát hiện.

Người đàn ông có nốt ruồi nhìn theo tầm mắt cậu, thấy Diêm Tự đang dựa vào tường như không xương, lại còn lấy khẩu súng lục ra ngắm nghía không biết chán.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!