Chương 42: Ngày sinh dự tính 2

Cái gì cũng không biết, trong tay không có át chủ bài, tùy tiện đặt câu hỏi với người cá chẳng khác nào hành vi tự sát. Những người khác mới vừa tiến vào phó bản không lâu, hoặc là chưa bắt đầu thăm dò cảnh quan trong phó bản, hoặc là chưa có cơ hội để thăm dò.

Nếu không có Diêm Tự ở đây, bọn họ sẽ ăn ý đi thăm dò hoàn cảnh trước.

Nhưng Diêm Tự đang ở đây, sống ở thế giới đáy biển đã lâu, ai cũng biết Diêm Tự lên chức đội trưởng đội tuần tra chủ yếu là nhờ vào thực lực của bản thân... Diêm Tự từng vào rất nhiều bụng cá, kinh nghiệm phong phú, cũng bởi vậy mà người ban quản lý cũng không dám đắc tội anh.

Diêm Tự với kinh nghiệm phong phú vượt qua nhiều tầng mây, trong mắt người khác tựa như chỗ dựa vững chắc. Sau khi tránh xa người cá, họ vội hỏi Diêm Tự về hành động tiếp theo.

Ba người được coi là thành viên của đội Đao Nhọn gồm Lâm Gia, Tiếu Dao và Tiểu Điềm đứng một bên, nhìn những người khác bạo dạn vây quanh Diêm Tự.

Ở thế giới đáy biển, Diêm Tự là con chó điên ai ai cũng ghét, dù không ghét thì cũng không thành tâm. Chỉ ở trong bụng cá Diêm Tự mới có đãi ngộ như thế này, vì anh không cần cá linh, còn có thể giúp bọn họ vượt phó bản, thằng ngu mới không tiếp cận Diêm Tự.

Mặc dù Tiếu Dao cũng không thích Diêm Tự, cảm thấy xui xẻo khi gặp Diêm Tự trong bụng cá, nhưng bây giờ nhìn Diêm Tự bị những người khác vây quanh, trong lòng có chút khó chịu.

Rõ ràng Diêm Tự vào phó bản cùng Lâm Gia, Tiếu Dao cho rằng Diêm Tự tạm thời thuộc đội Đao Nhọn, nếu đã thuộc Đao Nhọn thì không cần phải nói nhiều với người khác.

Trong bụng cá, ngoại trừ thành viên trong đội, đối với những người khác đều là quan hệ cạnh tranh.

Tiếu Dao nhìn chằm chằm Diêm Tự.

Mọi người hỏi Diêm Tự nên làm gì, có phải nên tìm manh mối trước không.

Diêm Tự lười biếng đáp:

"Không thì sao? Tôi không phải giáo viên nhà trẻ của mấy người, đừng có cái gì cũng đợi tôi đồng ý."

Diêm Tự trả lời như vậy khiến Tiếu Dao cảm thấy quen thuộc. Ở bụng cá lần trước, Diêm Tự cũng trả lời người khác như vậy.

Tuy nhiên Tiếu Dao phát hiện Diêm Tự không quá thân thiện với người khác, không có ý định gia nhập Đao Nhọn, cũng không đề cập mình vào bụng cá cùng Lâm Gia.

Mọi người đều thấy kỳ lạ khi Diêm Tự lại xuất hiện trong bụng cá, vì ban quản lý nắm giữ toàn bộ thông tin về các tầng mây ở thế giới đáy biển. Khi không có cá linh, họ có thể chọn vào một tầng mây, và khi đã có cá linh để sinh tồn, họ né các nơi tầng mây rơi xuống nhờ thông tin tại trung tâm treo thưởng.

Không có lý do gì mà một người giữ chức vụ cao trong ban quản lý như Diêm Tự lại bị cuốn vào tầng mây.

Cơ mà không ai ngu ngốc đến nỗi hỏi Diêm Tự tại sao anh lại vào bụng cá. Dù sao thì sự xuất hiện của Diêm Tự cũng có lợi cho họ, ai mà quan t@m đến lý do Diêm Tự xuất hiện làm gì, đương nhiên Diêm Tự càng không có ý định giải thích.

Đây chính là lý do khiến Tiếu Dao khó chịu.

Giống như có một người bạn nổi tiếng được người người vây quanh, nhưng anh ta lại không hề đề cập đến mối quan hệ với bạn.

Tiếu Dao phát hiện ra điểm quan trọng nhất.

Hắn khó chịu nói với Lâm Gia:

"Diêm Tự rõ ràng đã thăm dò bệnh viện rồi, nhưng vẫn để họ đi tìm manh mối. Xem ra anh ta không quan t@m đến việc chia cá linh."

Tiểu Điềm không hiểu logic trong lời nói Tiếu Dao, nhưng Lâm Gia thì hiểu. Ở bụng cá lần trước, Lâm Gia lấy toàn bộ cá linh với lý do

"manh mối là tôi tìm, nước súp cũng là tôi tìm". Bây giờ Diêm Tự để những người khác tự đi tìm manh mối, nghĩa là cho họ cơ hội chia chác cá linh.

Thái giám Tiếu Dao còn sốt ruột hơn cả hoàng đế, thế mà hoàng đế Lâm Gia chẳng có biểu tình gì trên mặt. Hắn không nhìn ra Lâm Gia buồn hay vui, trong khi Lâm Gia rõ ràng là người trong cuộc.

Tiểu Điềm hỏi:

"Đại ca Tiêu, vì sao đội trưởng Diêm lại mặc kệ việc phân chia cá linh vậy?"

Câu hỏi của Tiểu Điềm mang ý khác, thực ra cô muốn hỏi về mối quan hệ nhân quả trong câu nói của Tiếu Dao hồi nãy, nhưng Tiếu Dao lại hiểu theo nghĩa trên mặt chữ.

Hắn cười lạnh một tiếng rồi nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!