Mèo dựa hai chân trước vào tường, hai chân sau chống đất, dang rộng ngang vai rồi hạ thấp xuống, tạo thành một tư thế buồn cười.
(Nôm na là đứng úp mặt vô tường kết hợp đứng tấn : v )
Mèo lười biếng muốn áp bụng vào tường thì nghe thấy tiếng cười lạnh từ phía sau. Nó giật mình hết hồn, cố gắng đứng vững, sợ chọc giận Lâm Gia sẽ không chỉ bị phạt đứng mà ngay cả mạng cũng không còn.
Lâm Gia ngồi trên ghế sofa, ánh mắt nặng nề nhìn con mèo quay lưng về phía mình, không ngừng vuốt v3 lòng bàn tay.
Cậu không trực tiếp chứng kiến cảnh mèo và phó trưởng Trần giằng co, mọi chuyện giữa mèo và phó trưởng Trần đều do mèo kể lại, có sót chi tiết nào khác hay không, Lâm Gia không rõ.
Cậu không thể xác định mèo có để lộ sơ hở nào không, cũng không biết phó trưởng Trần nhìn nhận mèo như thế nào. Điều duy nhất cậu chắc chắn là phó trưởng Trần biết mèo và cậu cùng một phe.
Nếu mèo đã bị phát hiện, hoặc trong tương lai bị bắt, với đầu óc của nó chắc chắn sẽ không biết giữ mồm giữ miệng, như đổ một rổ đậu 'ào ào' tiết lộ hết mọi thứ.
Mà cậu, người cùng phe với con mèo, không thể nào giữ mình được nữa. Tất nhiên Lâm Gia không thể giết mèo lúc này, điều đó chỉ làm phó trưởng Trần chú ý hơn.
Hừ.
Một thương nhân tính toán cẩn thận cuối cùng lại thua dưới tay một con mèo, bị buộc phải đứng cùng chiến tuyến với nó, quá nhục.
Mèo không biết Lâm Gia đang nghĩ gì, nó quay đầu lại, thở hổn hển cầu xin: Lâm Gia...
Không chịu nổi nữa rồi.
Nhưng khi liếc thấy khuôn mặt cương nghị tuyệt tình của Lâm Gia, mèo lại thẳng đầu lên. Chân nó run rẩy như thể giây tiếp theo sẽ biến thành cánh quạt và bay lên bất cứ lúc nào.
Lúc này cửa bị gõ nhẹ, giọng của Tiếu Dao: Anh Gia.
Lâm Gia mở cửa cho hắn. Tiếu Dao có một đống lời muốn nói, chui đầu vào phòng, nhìn thấy mèo đứng tấn thì ngẩn người:
"Chuyện gì vậy? Tôi có bị hoa mắt hả? Sao tôi thấy Bánh Mì Gối đang đứng tấn."
Lâm Gia nhạt nhẽo: Đang tập thể lực.
Tiếu Dao cảm thấy thú vị:
"Mèo cũng cần tập thể lực à?"
Lâm Gia: Ừ.
Hy vọng khi gặp nguy hiểm, mèo không kêu la kỳ lạ làm đối thủ đớ người mà có thể chạy trốn nhanh lẹ. Nếu như vậy, cậu có thể an tâm hơn một chút.
Không muốn nói nhiều về con mèo ngu, Lâm Gia hỏi Tiếu Dao:
"Cặp vợ chồng đó đã xuất hiện chưa?"
Tiếu Dao lắc đầu:
"Cặp vợ chồng vẫn chưa xuất hiện."
Hôm qua sau khi hỏi người cá, viện trưởng rất nhanh xuất hiện trước mặt mọi người, n. Nhưng hôm nay cặp vợ chồng này mãi không thấy đâu.
Vì họ không xuất hiện, đám người chờ đợi cứ mãi lo lắng.
Tiếu Dao đến tìm Lâm Gia, muốn xem cậu có tính toán gì không. Đợi chờ trong vô vọng khiến mọi người cảm thấy bất an, nhất là khi người cá đang biến đổi với tốc độ mà mắt thường có thể thấy.
Mỗi phút mỗi giây tiêu tốn đều là sinh mạng của bọn họ.
Nhưng vừa mới bị Diêm Tự bóng gió nói mình không có não, Tiếu Dao nửa ngày mở miệng không nổi. Hắn ấp úng một lúc lâu, hy vọng Lâm Gia chủ động nói gì đó, nhưng lại bị cậu lườm nguýt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!