Vẻ mặt mọi người không được tốt lắm, không phải chỉ vì có người chết ngay trước mắt mình, mà quan trọng hơn là tư thế ngã xuống của người chết.
Rất rõ ràng, người chết bị đứng phạt đến chết.
Vì anh ta đứng phạt sau cánh cửa, nên khi Diêm Tục mở cửa, cơ thể mất chỗ dựa, ngã thẳng xuống trước mặt mọi người.
Aaaa.
Dây thần kinh căng thẳng của mấy người mới đứt phăng vì thấy người chết. Có người không kìm được hét lên, nhưng nhanh chóng bị những người cũ quát nín lại.
Người chết xuất hiện trước mặt mọi người với tư thế úp sấp, từ cách ngã xuống có thể thấy lưng không có vết thương chí mạng nào, ngay cả miệng vết thương cũng không có.
Vết thương chí mạng ở phía trước.
Biết người chết đã chết như thế nào có thể giúp những người khác phòng bị ở mức độ nhất định. Nhưng thi thể này đầy máu, tại hiện trường lại không có găng tay. Một số người do dự, nhưng không ai dám tiến lên lật thi thể xem thử.
Lâm Gia bị chứng sạch sẽ, tất nhiên sẽ không kiểm tra thi thể trong tình trạng không có đồ bảo vệ.
Cậu nhìn Tiêu Dao.
Tiêu Dao: …
Tiêu Dao hiểu. Lần này hắn theo Lâm Gia vào bong bóng cá để làm cu li, bởi vì phần lớn thời gian Lâm Gia chẳng cần đến hắn.
Tiêu Dao đang định tiến lên thì Phó trưởng Trần lên tiếng: Diêm Tục.
Tiêu Dao chả muốn chạm vào thi thể, cảm thấy mẹ nó xui xẻo. Vừa hay Phó trưởng Trần gọi Diêm Tục, hắn nhanh chóng lùi lại.
Những người khác thấy Phó trưởng Trần giao việc bẩn thỉu này cho Diêm Tục, đều thở phào nhẹ nhõm.
Ngay cả Lâm Gia cũng không muốn làm việc này, nên không có tư cách chỉ trích người khác. Chỉ có con mèo trên vai cậu phát ra một tiếng thở dài cảm thán đầy ẩn ý.
Lâm Gia nghiêng đầu liếc cảnh cáo con mèo.
Mèo vội vàng dùng móng bịt miệng, không dám hó hé.
Diêm Tục không có ý kiến gì về việc dùng tay không lật thi thể. Hắn xắn tay áo lên bắt đầu làm.
Hắn nửa quỳ xuống, dưới ánh mắt của mọi người, túm áo thi thể, cổ tay hơi dùng lực, phịch một tiếng, thi thể bị lật ngửa, lưng đập vào vũng máu, vài giọt máu bắn tung tóe.
Những người đứng gần vội lùi lại vài bước.
Lâm Gia cũng lùi lại, tìm một chỗ không bị dính máu rồi dừng lại.
Ngẩng đầu nhìn, xung quanh trở nên im lặng.
Đây… Tiểu Điềm che miệng, mặt đầy vẻ kinh hoàng.
Mấy người mới lộ vẻ bàng hoàng, ngay cả người cũ cũng không khá hơn.
Phía trước người chết không có vết thương chí mạng nào, áo trước ngực thấm đẫm máu. Mọi người lần theo dấu máu mới tìm ra vết thương chí mạng.
Diêm Tục giơ hai ngón tay ép vào hai bên mép người chết, bóp mở miệng.
Không còn lưỡi. Diêm Tục nói.
Từ vị trí đang đứng, Lâm Gia không nhìn thấy khoang miệng người chết, nhưng từ vẻ mặt của những người khác, chắc chắn là rất khủng khiếp.
Vị trí tốt nhất để nhìn rõ khoang miệng người chết là sau lưng Diêm Tục. Nơi đó đã bị Phó trưởng Trần chiếm đóng, Lâm Gia không định đi qua.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!