Chương 2: Video bóng trắng 1

Tới để ăn thịt tôi?

Lâm Gia mơ hồ nghe thấy tiếng trả lời ngoài cửa, mèo đứng trên vai cậu bỗng mở miệng: Bọn họ sắp vào…

Giọng nói trầm thấp, so với tiếng trả lời ngoài cửa còn quái dị hơn.

Lâm Gia: …

Chậc.

Họa vô đơn chí.

Nhưng cũng may con mèo này nhắc nhở, không đến mức làm Lâm Gia hai mặt thụ địch. Cậu vừa cao giọng hỏi ngoài cửa, vừa xách cổ mèo, kéo con mèo nguy hiểm biết nói chuyện xuống khỏi vai mình.

Trợ lý và bảo mẫu chăm mèo rất khá, Lâm Gia lại không thiếu tiền, nên con mèo hơi phát phì.

Mèo dựa vào thể trọng tránh thoát tay Lâm Gia, linh hoạt đáp dưới chân Lâm. Nó không để ý hành vi thiếu lễ phép của cậu, ngược lại lấy ơn báo oán tiếp tục nhắc nhở:

"Cẩn thận! Mau tìm cơ hội chạy đi."

Lâm Gia nhấc mí mắt, nhìn dấu tay nhô lên trên cửa chống trộm, không có ý muốn tránh xa cửa.

Mèo lên tiếng thúc giục vài lần, đổi lấy một câu không mặn không nhạt:

"Thứ bọn họ muốn ăn không phải tao."

Vừa rồi cậu hỏi: Tới để ăn thịt tôi?

Dù lực chú ý bị mèo hấp dẫn hơn phân nửa, Lâm Gia vẫn nghe thấy ngoài cửa trả lời: Không.

Năm xác sống phá hư mạch điện đặc biệt tới tìm cậu xin ăn, Lâm Gia không nghĩ bọn họ tới để tìm đồ ăn tầm thường. Nếu không muốn ăn thịt cậu, thì chỉ có ăn… Mèo.

Mèo ngẩn người, tức giận chỉ trích:

"Chẳng lẽ cậu muốn dùng tôi đổi bình an?"

Advertisement

Lâm Gia không trả lời, nhưng im lặng là đáp án.

Mèo thử đánh thức lương tri của Lâm Gia:

"Tôi là mèo cậu nuôi ba năm đấy!"

Nó lạnh lòng, ngửa đầu tỏ vẻ không thể tin nổi. Từ góc độ của nó không thấy rõ mặt Lâm Gia, chỉ có thể thấy đường cong nửa gương mặt tinh xảo thờ ơ cực kỳ.

Nửa tháng ở chung tới nay, mèo đen biết được một chút tình huống của Lâm Gia.

Lâm Gia, 23 tuổi, doanh nhân trẻ tuổi nhất thành phố. Tuổi còn trẻ đã sáng lập thành tích huy hoàng, nhà tư bản khôn khéo chỉ nhiều không ít. Bố mẹ qua đời, sống một mình, tính cách lãnh đạm, có vài anh em họ, lui tới không thường xuyên, chủ yếu là người ta mặt nóng dán mông lạnh Tổng giám đốc Lâm.

Không có ưu điểm, nếu phải chọn một, đó chính là đủ lý trí.

Cậu luôn dùng lý trí cân nhắc lợi ích nhiều mất, kể cả ưu điểm cũng khiến người ta giận sôi.

Mèo đen tin Lâm Gia thật sự sẽ ném nó ra ngoài cho xác sống ăn thịt.

Lúc này Lâm Gia đã ngừng đặt câu hỏi, xác sống khôi phục hành động tiếp tục đập cửa.

Mèo đen từ không thể tin nổi dần chuyển sang tự hỏi. Một giây trước khi Xác sống phá cửa đi vào, nó bất chấp tất cả hét to:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!