Hắn sờ sờ đầu thấy vẫn lành lặn, soi gương cũng thấy không có gì bất thường, đến lúc đấy mới thở phào nhẹ nhõm.
"Sao rõ là tối qua đau đầu, rồi sốt cao mà nhỉ? Ngủ xong là khỏe? Thôi không sao cũng chẳng cần quan tâm làm gì. Đỡ tiền thuốc."
Dương Tuấn Vũ mở cửa sổ ra, những tia nắng dịu chiều vào trong phòng.
Hôm nay là chủ nhật, hắn được nghỉ. Đang định lên kế hoạch trong ngày thì đầu lại lên cơn đau nhức.
"Khỉ thật, lại đau nữa." Hắn ôm đầu.
"Có gì đấy không đúng. Ồ.. Cái gì thế này.?" Hắn hét lớn.
"Sao vậy Tuấn Vũ, có cái gì cơ?"
- Giang Tấn cầm gậy chạy ra.
"À. Không có gì đâu cha. Con thấy mặt trời hôm nay hơi lớn."
- Hắn vội kiếm cớ.
"Thằng khỉ, làm cha mày hết hồn."
- Giang Tấn vuốt vuốt ngực.
"À. Con xin lỗi. Hì hì."
- Hắn cười gượng rồi chạy biến vào trong phòng.
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng Sở dĩ hắn hoảng loạn vì đột nhiên trong đầu hắn hiện lên hình ảnh viên ngọc tím Babylon.
Lúc đầu hắn tưởng là ảo giác, nhưng không phải, vì viên ngọc này đang truyền tải những thông tin rất lạ lẫm vào trong đầu hắn.
Có những hình ảnh của đế chế Babylon, một số thông tin về các triều đại này...
Quan trọng nhất là những công nghệ tiên tiến mà khi đó người Babylon cổ nghĩ là làm trái với quy tắc của thế giới nên phải tiêu hủy.
Thật ra đó như là những phát minh trải dài suốt dòng lịch sử, hắn nhận ra vì trong đó có những thứ đã xuất hiện ở hiện tại như ti vi, tủ lạnh, máy giặt,.. hay các công thức, nguyên lý toán học siêu cấp, kiến thức y học tiên tiến,... thậm chí có cả thiết kế về tàu sân bay, máy bay chiến đấu Sukhoi (viết tắt là Su) -22, Su-30, Su-57 của Nga, F-22, F-35 của Mỹ trong tương lai...
"Quá điên rồ rồi, chẳng lẽ đây là viên ngọc của tương lai bị gửi về quá khứ? Mục đích của người làm ra nó là gì mà lại được nó về những năm tháng xa xôi như thế? Những kiến thức này mình có nên sử dụng? Ừm. Có vẻ còn có thông điệp gì đó."
"Xin chào con người của thế kỉ 21, bạn nghe rõ tôi nói chứ?"
- Một viên tướng quân, quần áo đồng phục màu đỏ đen kì lạ, dáng vẻ nghiêm nghị, đứng thẳng tắp như một cây súng.
Lời nói thì khách sáo nhưng không cho phép nói dối.
Ồ. Ông là ai?
- Dương Tuấn Vũ hơi sợ, nhưng cũng rất nhanh trả lời dứt khoát. Có lẽ không khí trang trọng của người lính này đã ảnh hưởng đến hắn.
"Thế là tốt rồi.
Có lẽ bạn sẽ rất ngạc nhiên vì sự xuất hiện của tôi. Tôi làm rõ vấn đề mà bạn đang thắc mắc.
Đầu tiên, cho tôi tự giới thiệu, tôi
- Triệu Tử Long
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!