Chương 5: (Vô Đề)

Tôi bị còng tay và bị tống vào trại giam.

Tội danh: Xúi giục g.i.ế. c người.

Ngay cả mẹ cũng xuất hiện trong giấc mơ, cười nhạo tôi bằng giọng nói độc địa quen thuộc:

"Mày có cố thế nào cũng không thoát khỏi tao đâu. Đồ con hoang như mày, không xứng có được hạnh phúc."

Tôi choàng tỉnh khỏi cơn ác mộng toát mồ hôi lạnh.

Và tôi hiểu rất rõ:

Chỉ cần em trai tôi còn sống, tôi sẽ không bao giờ được sống an toàn hay yên ổn.

Nó là cái gai là quả b.o. m nổ chậm và cũng là cơn ác mộng luôn lơ lửng trên đầu tôi.

Khi màn đêm buông xuống tôi đội mũ lưỡi trai đeo chiếc balô to sụ phía sau lưng tránh mọi camera giám sát trong khu dân cư, lặng lẽ rời khỏi nhà và hướng về một khu nhà hoang cách đây vài cây số.

Tôi đi rất thành thạo vì gần như cứ cách một hai ngày tôi lại phải đi chuyến này một lần.

Bước chân tôi giẫm lên những bậc thang phủ đầy rêu trơn trượt.

Mùi ẩm mốc nồng nặc xộc lên từ tòa nhà bị bỏ hoang, trộn lẫn với mùi phân người, hôi thối và khó chịu.

Lên đến tầng ba, tôi thấy một cậu con trai đang co rúm lại trong góc tường.

Thấy tôi xuất hiện nó lập tức muốn bật dậy..

Nhưng vì bị trói tay chân nó vấp ngã, đập đầu xuống sàn.

Tôi bước lại gần dịu dàng đỡ nó dậy khẽ chạm vào vết thương trên trán nó, có chút… xót xa giả tạo:

"Em trai à, sao em lại bất cẩn như vậy chứ…"

Tôi vẫn luôn giấu Phương Thiếu Huy — em trai tôi — ở khu nhà hoang gần nhà.

Sau khi gây ra chuyện nó đã từng bỏ trốn rồi lại quay về xin tôi giúp.

Muốn tôi đưa cho nó một ít tiền trong sổ tiết kiệm của mẹ giúp nó cao chạy xa bay.

Tôi nói dối rồi bày mưu bắt sống nó, giam tại đây.

Tôi trói c.h.ặ. t t.a. y chân nó đề phòng nó bỏ trốn.

Bịt miệng nó lại để nó không thể la hét cầu cứu.

Cách một, hai ngày tôi lại đến mang cho nó chút đồ ăn và nước uống để giữ nó sống.

Vì bằng chứng nguy hiểm nhất luôn là thứ nên để dưới mí mắt mình mới là an toàn nhất.

Nhưng giờ… tôi lại không biết phải xử lý nó thế nào nữa.

Tôi không thể nuôi nó cả đời, tôi còn phải thi đại học, còn phải sống cuộc đời của chính mình.

Hơn nữa, trời đang dần chuyển lạnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!