Chỉ là, tôi không chôn ông ta bên cạnh mẹ.
Thay vào đó tôi ném tro cốt ông xuống biển.
Vì tôi từng nghe người ta nói nước biển phía dưới lạnh đến thấu xương.
Nếu thật sự là như thế đó sẽ là hình phạt, hình phạt cho tất cả những gì ông ta đã làm và vì sau khi đã phạm sai lầm, ông ta vẫn không hề biết hối cải.
Sau khi được điều trị đúng thuốc và ngừng những loại thuốc gây rối loạn nặng mà ông ta dụ dỗ em trai cho tôi uông trí nhớ của tôi dần hồi phục.
Và rồi, tôi nhớ ra người cha đó… đã đến với cuộc đời tôi như thế nào.
…
Mười chín năm trước mẹ tôi chỉ vừa hơn hai mươi tuổi là một nữ sinh đại học xinh đẹp, trong sáng.
Một đêm trên đường về nhà bà bị hắn chặn lại trong một con hẻm tối.
Họ không hề quen biết.
Hắn ta lớn hơn mẹ tôi tám tuổi.
Đêm đó đã xảy ra điều tồi tệ nhất trong cuộc đời mẹ.
Điều mà cả đời bà không bao giờ muốn nhớ lại.
Và… Tôi đã ra đời nhờ đêm đó.
Vì cơ thể của mẹ có vấn đề đặc biệt, không thể phẫu thuật được, nên bà bất đắc dĩ phải sinh ra tôi.
Cha tôi hay đúng hơn là thằng khốn đó!
Hắn đã bị đưa vào tù vì những gì hắn làm, nhưng cũng đồng thời hủy hoại cả cuộc đời của mẹ tôi.
Em trai tôi là con nuôi của mẹ.
Em trai tôi cũng là kết quả của một vụ xâm hại, mẹ ruột của nó không muốn giữ lại.
Mẹ tôi, một người phụ nữ tốt bụng, đã nhận nuôi em ấy, có lẽ cũng là để giảm bớt sự phức tạp trong tình cảm mẹ dành cho tôi.
Trước khi tôi lên mười, mẹ đối xử với cả tôi và em ấy rất tốt, yêu thương cả hai đứa.
Cho đến khi gã khốn nạn kia ra tù, hắn biết mình có một đứa con gái, thế là bắt đầu quấy rối mẹ tôi không ngừng.
Hắn ta thậm chí còn đe dọa mẹ tôi, bắt mẹ phải đưa tiền cho hắn, nếu không sẽ nói cho tôi biết sự thật.
"Chẳng phải bà không muốn con gái mình biết nó sinh ra như thế nào sao? Không đứa trẻ nào có thể chấp nhận việc mình là con của một tên tội phạm!"
Mẹ tôi đã phải chịu đựng sự tống tiền trong suốt ba năm, cuối cùng bà ấy cũng suy sụp.
Bà ấy ngày càng thấy tôi khó chịu, ngày càng không thích tôi.
Và sự nổi loạn của em trai tôi càng khiến cuộc sống của bà ấy trở nên tồi tệ hơn.
Tất cả những điều đó, bà ấy đều trút lên người tôi.
Còn tôi... vì uống thuốc độc trong thời gian dài, đầu óc trở nên không tỉnh táo.
Mãi sau này tôi mới hiểu ra, lý do mà gã khốn nạn kia muốn g.i.ế. c mẹ tôi, g.i.ế. c em trai tôi, là có hai mục đích.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!