Chương 22: (Vô Đề)

Lão Từ mở cửa xong thì xoay người, đi vào trong phòng.

Tôi cùng Quách Thanh An đi vào.

Điểm dừng chân của lão Từ chỉ có một phòng.

Trong căn phòng nhỏ bé này, các loại đồ vật chất đống lộn xộn.

Giường, bếp gas, tủ lạnh và xe điện, toàn bộ chen chúc trong không gian nhỏ hẹp này.

Trong phòng có mùi hóa chất nồng nặc, không biết là thứ gì phát ra.

Lão Từ đi tới trước bếp gas, tắt ngọn lửa đang cháy.

Sau đó, ông ta vòng qua chúng tôi và đóng cửa phòng lại.

Nói đi, chuyện gì?

Giọng nói của ông ta Từ vô cùng lạnh nhạt, không còn nhiệt tình như ngày xưa nữa, rõ ràng là nhìn ra người đến có ý không tốt.

"Nói chuyện giao dịch."

Quách Thanh An đi thẳng vào vấn đề:

"Đi báo cảnh sát, nói vết thương của vợ ông là do ong say rượu bạo hành gia đình."

"Đổi lại, Vạn Giang chúng tôi sẽ bảo đảm vợ ông được an dưỡng tốt nhất."

"Về phần cái c.h.ế. t của Trịnh Đại Tài và Phó Yến, ông có nhận hay không thì đối với chúng tôi không quan trọng."

Lão Từ nhìn chằm chằm vào mắt Quách Thanh An, ánh mắt lạnh lùng.

Sau khi im lặng nửa phút, ông ta mới cười nhạo một tiếng:

"A, khi đó tôi còn tưởng rằng cậu biện hộ cho hai tên kia là do thật sự không biết chuyện, mà chỉ nghe lời bọn họ nói."

"Hiện tại xem ra, các người là một bọn rồi?"

"Ông nói đúng, chúng tôi là một phe." Khóe miệng Quách Thanh An lộ ra một nụ cười.

"Thật không biết xấu hổ, các người muốn tôi giúp người làm vợ tôi bị thương gánh vác mọi chuyện, chỉ vì để cho súc sinh thật sự có thể nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật sao?!"

"Không sai, chúng tôi chính là muốn như vậy. Nhưng ông không có lựa chọn khác."

Quách Thanh An nói:

"Bất luận như thế nào ông cũng phải vào ngục giam, không phải sao?"

"Như vậy, đổi một cuộc sống an ổn của vợ thì có gì không tốt?"

"Ông cũng không muốn sau khi mình vào tù, vợ một mình tê liệt trên giường, không ăn không uống, c.h.ế. t khát c.h.ế. t đói dần chứ?"

"Chúng tôi đã điều tra, vì tới nơi này báo thù mà ông lấy ra gần như tất cả tiền tiết kiệm, mời một bảo mẫu chăm sóc ăn uống sinh hoạt thường ngày của vợ."

"Nhưng số tiền đó còn có thể chống đỡ bao lâu nữa chứ, trong lòng ông hẳn là có tính toán."

"Không có tiền, vợ ông sẽ sống thế nào? Hiện tại, cơ hội giải quyết đang ở trước mắt ông."

Nhưng không như chúng tôi nghĩ, lão Từ lạnh lùng cười, nói ra:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!