Chương 18: Vòng đấu loại (5)

Nhìn Ryoma đổi sang tay trái đánh bóng cho đối thủ, Ogihara biết Ryoma đang rất nghiêm túc, cũng biết Ryoma thừa nhận đối thủ đáng để mình khiêu chiến. Ryoma trên sân và trong trí nhớ của cậu như nhau, nghiêm túc và tràn đầy tự tin.

Vừa rồi cậu vô ý cậu nghe thấy đánh giá của đội trưởng với Ryoma, trong lúc đang khâm phục trực giác nhạy bén của đội trưởng, cậu chợt nhớ lại lúc cùng Nanjiro

-san chơi bóng, chuyện mà Nanjiro

-san nói với cậu....

"Nanjiro -san, khi nào thì chú mới chịu đánh nghiêm túc đây. Mỗi lần con và chú chơi bóng con biết chú luôn không đánh hết sức, chẳng trách Ryoma luôn giận chú."

"Thiếu niên ơi.. Ta đã rất nghiêm túc đánh với con rồi đó, về phần Ryoma... Nó vẫn còn yếu lắm"

"Nanjiro -san, chú cứ như vậy, Ryoma sẽ rất buồn đó."

"Ryoma... Nó căn bản không tìm được ý nghĩa của việc đánh tennis, ta thừa nhận hay không thừa nhận nó cũng đâu có gì khác nhau?"

A? Có... Có ý gì...

"Tennis của Ryoma bây giờ hoàn toàn là bắt chước của ta, nó đánh tennis chỉ vì muốn đánh bại ta, có thể nói... nó không có tennis của chính mình. Thiếu niên, ta không có hứng thú đánh tennis với chính mình đâu."

Bắt chước.... Đội trưởng cũng biết tennis của Ryoma là bắt chước từ Nanjiro

-san sao? Thế nhưng... Ryoma sao có thể không bị Nanjiro

-san ảnh hưởng. Dù sao, tennis của Nanjiro

-san cũng đạt đến trình độ thế giới, từ nhỏ Ryoma đã cùng chú ấy chơi bóng.

Nếu như là mình thì cũng không tránh khỏi tình huống này đi... Ryoma...

Nhìn hai người trên sân, Ogihara càng xem Ibu Shinji của Fudomine đánh bóng càng thấy không ổn. Cậu luôn thấy bóng người kia đánh ra có gì đó là lạ, người này đánh bóng hình như luôn theo quy luật xoáy lên xoáy xuống.... Là vô tình hay cố ý đây, nếu như là cố ý.... Sao hắn lại muốn đánh như vậy.

Ogihara không hề kinh ngạc vì Ryoma thuận cả hai tay, mà nhìn chằm chằm vào Ibu Shinji, nhớ lại đường bóng hắn đánh, trong đầu bắt đầu tưởng tượng nếu như là mình đánh, có thể xảy ra trường hợp nào... Suy nghĩ một lúc, Ogihara đột nhiên giật mình, chẳng lẽ là....

Echizen! Thấy Ryoma lỡ mất bóng, Ogihara kêu một tiếng, sau đó đưa tay lên xoa xoa khuỷu tay mình. Ryoma... Đường bóng đó có vấn đề!

Ryoma nhìn về phía Ogihara, sau đó lại nhìn sang Ibu bên đối diện suy nghĩ sâu xa. Sờ sờ khuỷu tay trái của mình, Ryoma chợt A lên một tiếng...

"Fuji... Ogihara và Echizen... Bọn họ..." Kikumaru nhức đầu, hai người kia đang ra ám hiệu sao?

..... Fuji không trả lời mà nghiêng đầu,

"Đội trưởng, cậu bảo hai người họ đang"nói cái gì? Hai tròng mắt mở to cho thấy trong đầu Fuji đã có đáp án.

"Ogihara Aitsuki... Cậu ta thực sự không biết đánh tennis sao?" Ánh mắt HLV Ryuzaki lóe lên một chút, nhìn thẳng về phía trước, nói nhưng thực tế là đang hỏi đội trưởng đứng bên cạnh.

Mà Tezuka cũng chỉ đáp lại bằng sự im lặng.

Echizen! Lúc này người trên sân đột nhiên quát to một tiếng. Khi mọi người hoàn hồn thì đã thấy vợt tennis trên tay Ryoma bay ra, hướng thẳng sang bên cạnh, Choang!

Vợt tennis nát, mảnh gãy bắn ngược trở lại Ryoma.

Ryoma! Trong nháy mắt khi mảnh gãy đập tới mặt Ryoma, Ogihara hoảng sợ hét lên, sau đó rất nhanh chạy vội tới sân. Ogihara khẩn trương nhìn người đang quỳ trên mặt đất,

"Ryoma... Ryoma, cậu sao rồi?"

Khi cậu thấy máu từ con mắt Ryoma bưng trong tay chảy ra, trong đầu Ogihara Oanh một tiếng, trống rỗng.

Ryoma -kun... Ryuzaki Sakurano lấy khăn của mình ra đi vào sân bóng đến chỗ Ryoma,

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!