Trước mắt bao người, Mạc Cẩn đành phải lên sân khấu nhận thưởng. Cô cũng muốn xem xem Cố Cảnh Ngôn chuẩn bị quà gì.
Ngượng ngùng bước lên sân khấu, Mạc Cẩn hơi mất tự nhiên khi thấy mọi người nhìn cô cười cười nói nói, sau đó cô nghe thấy tiếng mọi người vỗ tay nhiệt liệt bên dưới. Còn Cố Cảnh Ngôn vẫn luôn nhìn chằm chằm cô không rời mắt từ lúc cô bước lên khán đài đến giờ.
Cuối cùng Cố Cảnh Ngôn cũng thu tầm nhìn, cầm micro nói:
- Tôi đã chuẩn bị xong phần thưởng rồi, hy vọng Mạc tiểu thư không chê.
Nói xong, anh xoay người quỳ một chân xuống, lấy từ trong túi áo khoác ra một cái hộp nhung nhỏ, bên trong là chiếc nhẫn kim cương sáng lấp lánh.
Cố Cảnh Ngôn thâm tình nhìn Mạc Cẩn:
- Anh tặng chính anh cho em, tiểu Cẩn, anh sẽ cố gắng trở thành một người chồng tốt, sẽ mãi mãi yêu em, chăm sóc em đến hết cuộc đời. Lấy anh nhé, được không?
Dưới khán đài vang lên từng tiếng trầm trồ kinh ngạc, còn thư ký Từ đang đứng ở gần cửa thì cười tít mắt. Không ai ngờ một buổi rút thăm trúng thưởng lại biến thành một màn cầu hôn trong chớp mắt thế này.
Mà điều làm cho các nhân viên của công ty kinh ngạc hơn đó là người cầu hôn không ai khác mà chính là tổng giám đốc phong lưu của bọn họ!! Còn cô gái được cầu hôn lại chính là cô trợ lý thư ký thực tập vừa đến làm chưa được bao lâu!! Trời ạ, có phải họ đã bỏ lỡ tin tức kinh thiên động địa nào rồi không?
Còn cô gái được cầu hôn cũng bị Cố Cảnh Ngôn gây kinh ngạc đến ngây người, đứng đờ ra đó không có chút phản ứng nào.
Mãi đến khi trong khán phòng lại vang lên tiếng hoan hô rung trời, những nhân viên bị ông chủ của mình làm cho bất ngờ này đã nhanh chóng lấy lại tinh thần, trở thành những người thêm lửa cho Cố Cảnh Ngôn, quyết định vì ông chủ của mình thúc đẩy người nào đó nhanh chóng nhận lời.
- ĐỒNG Ý ĐI! ĐỒNG Ý ĐI! ĐỒNG Ý ĐI!!!
- Toàn thể các nhân viên trong phòng đều đồng thanh hô lên.
Cố Cảnh Ngôn nhìn Mạc Cẩn đang đứng bất động tại đó mà có chút nóng lòng. Anh vốn dự tính sẵn ở trước mặt nhiều người như thế này, cô sẽ không thể từ chối anh, cho nên anh mới bỏ tâm tư sắp xếp kế hoạch này. Nhưng bây giờ anh lại bắt đầu thấp thỏm lo sợ.
- Tiểu Cẩn, hãy làm vợ anh. Anh thề sẽ vĩnh viễn yêu em, chỉ yêu một mình em.
Nhìn người đàn ông đang quỳ trên đất cầu hôn mình, đột nhiên những ký ức về anh chợt tràn về trong tâm trí. Cô đã từng bị anh làm tổn thương, đã từng khóc rất nhiều vì anh, cũng được anh yêu chiều hết mực...
Chợt Mạc Cẩn cảm thấy tất cả những thứ đó không còn quan trọng nữa. Bởi vì vào giờ phút này, khoảnh khắc này mới là chân thật nhất.
Người đàn ông của cô rốt cuộc cũng đã từ bỏ lòng kiêu hãnh, sự cao ngạo của mình mà cúi đầu thừa nhận yêu cô trước mặt bao nhiêu người, hơn nữa còn khát vọng có được tình yêu của cô.
Nhất là từ sau khi cô bỏ đi rồi trở lại, người đàn ông này đã thật sự thay đổi, trở thành một người thật lòng thật dạ với cô, từ từ xua tan đi những tổn thương và sợ hãi ẩn chứa sâu bên trong tấm lòng cô.
Biển người mênh mông, có bao nhiêu có thể tìm được người thật lòng yêu mình đây? Có bao nhiêu người có thể sống cùng người mình yêu đến trọn đời?
Cho nên Mạc Cẩn quyết định không do dự nữa.
Thay vì lo lắng những rủi ro có thể xảy đến cho tình yêu của cô, chi bằng cô dũng cảm đối mặt và khắc phục nó, nỗ lực ngăn cản những chuyện không hay phát sinh trong hôn nhân của mình.
- Món quà này... em đồng ý
- Cuối cùng Mạc Cẩn cũng mỉm cười gật đầu.
- Nhận rồi không cho đổi trả!
- Cố Cảnh Ngôn lập tức bổ sung điều kiện, chỉ sợ Mạc Cẩn đổi ý.
Mạc Cẩn gật đầu, để Cố Cảnh Ngôn đeo chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô.
Lúc này, toàn hội trường vang lên tiếng hoan hô nhiệt liệt và những tràng pháo tay. Thế là bữa tiệc cuối năm bị tổng giám đốc biến thành buổi cầu hôn đã trở nên một đề tài vô cùng nóng hổi để bàn tán.
Còn người nào đó cuối cùng cũng cầu hôn thành công nhanh chóng dẫn vị hôn thê của mình đến phòng tổng thống ở khách sạn, vội đến mức không kịp chờ, muốn nhanh chóng tiến hành động phòng.
- Này... Cố Cảnh Ngôn... không được! Buông em ra!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!