Được gì và mất thứ gì đôi khi là điều rất quan trong trong cuộc sống. Nó tạo ra sự cân bằng giữa cái thiện và cái ác, người cho và kẻ nhận.
Khi bạn
cho ai đó quá nhiều thứ nhưng chẳng nhận được lại thứ gì, đừng lo, thứ
mà ta nhận lại có thể không nhìn thấy bằng mắt nhưng ở một góc độ nào
đó, bạn có thể cảm nhận nó bằng trái tim và bộ não của mình.
An Ninh đã mất mát quá nhiều, cô cho Thiên Bảo mọi thứ cô có, cô mất đi
gia đình, cuộc sống, cũng như đứa con chưa hình thành của mình. Nhưng bù lại, cô nhận được tình yêu chân thành sâu sắc của Thiên Bảo, quan tâm
lo lắng chu đáo của Thiên Thành cũng như sự đồng cảm quý mến của người
cha nuôi đáng kính. Cô không nhận lại ở một thời điểm nhất định nhưng cô lại nhận được nhiều hơn thế nữa ở nhiều thời điểm khác nhau.
An Ninh trở rời khỏi phòng khi Thiên Bảo vẫn còn đang ngủ. Cô lặng lẽ
trả phòng và để lại lời nhắn cho Thiên Bảo tại quây lễ tân. Cô sẽ giải
quyết xong mọi việc để trả lại mọi thứ đúng với quy luật của nó.........................
-Thưa phu nhân, có cô Quách An Ninh muốn gặp.
-Cho cô ta vào.
Bà Lưu ngồi chễm trệ trên chiếc ghế sofa rộng chờ đợi An Ninh bước vào.
Cô bước vào với bộ dạng bình thản rồi ngồi xuống chiếc ghế phía bên tay
phải bà Lưu. Cô đặt trước mặt bà Lưu một tập tài liệu rồi nói.
-Đây là toàn bộ số cổ phần của tôi ở Lưu Đông bao gồm cả những công ty
con sắp thu mua cũng như những phần cổ phiếu tôi mua được từ những cổ
đông nhỏ.
-Mày đưa nó ra trước mặt tao làm gì? Định phô trương thanh thế ư?
- Tôi biết rằng bà còn yếu hơn cả một kẻ yếu và còn đáng sợ hơn một kẻ
hèn nhát. Vì dùng thế lực và đồng tiền để đánh bại và điều khiển người
yếu là điều mà chỉ có kẻ yếu đuối nhất, kẻ hèn nhát nhất đáng thương
nhất phải dùng tới.
-Mày nói thì hay lắm, vậy mày đến đên để làm gì?
-Để làm một giao dịch.
-Giao dịch?
-Đúng, nếu tính tổng số chỗ cổ phần kia thì một nửa Lưu Đông chắc chắn sẽ không sớm thì muộn cũng về tay tôi.
-Vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!