Chương 6: (Vô Đề)

6h30 sáng, An Ninh đã sửa soạn xong xuôi và đứng chờ cậu út ở cửa. Dù vẫn

chưa biết gì nhiều về thói quen sinh hoạt của cậu. Nhưng qua những lời

Huệ Ân kể thì cậu luôn thức dậy lúc 7h. Đúng 7h, cậu út mở cửa cho An

Ninh vào dọn dẹp.

Căn phòng của cậu út khác hẳn hoàn toàn với căn phòng hoa lệ của cậu

hai. Dường như cậu là một người thích sự đơn giản, đơn giản đến mức kỳ

lạ. Chỉ có một chiếc giường, một bàn làm việc, bộ sofa và một chiếc

tivi.

An Ninh đi tới bên chiếc giường, cô nhẹ nhàng thay ga và chải lại chăn

và gối cho thẳng…xong xuôi, cô đặt trên mặt bàn trước mặt cậu út một ly

sữa như đã dăn và tắt chiếc đèn ngủ đi…

-Đừng tắt.

-Dạ thưa cậu.

-Tôi bảo đừng tắt đèn.

-Thưa cậu trời đã sáng…

-Cô chỉ cần biết là không phải tắt đèn.

Đúng như Huệ Ân nói, cậu út là một người cộc cằn và lạnh nhạt đến cực

điểm, cậu không hề nhìn cô lấy một lần, không them quan sát mọi thứ cô

làm như cậu hai. Nhưng, ánh mắt của cậu út ngày hôm qua lúc đứng ở góc

khuất, nó vẫn khiến cô tò mò. Ánh mắt như một chú mèo con lặng lẽ sống

qua ngày trong căn nhà rộng lạnh lẽo…cảm giác như cần ai đó biết đến,

cần ai đó vuốt ve thương hại.

-Tôi đã làm xong công việc buổi sáng, cậu có cần căn dặn gì nữa không ah?

-Không, cô có thể nghỉ, khi nào cần tôi sẽ gọi.

An Ninh cúi đầu kính cẩn chào cậu út rồi bước ra. Cậu quả là một con

người kỳ lạ. Đó chắc cũng lý giải một phần cho việc lúc nào phòng cậu út cũng có ánh sáng đèn. Và ngày hôm đo, kết thúc. Không một lời gọi hầu hạ nào nữa.

Tiếng chuông điện thoại đánh thức An Ninh thức dậy. Hôm nay là ngày thứ 3 cô hầu hạ cậu út. Chắc những tháng ngày êm ả này sẽ kết thúc, chỉ vài

tiếng nữa cậu hai sẽ trở về.

Giờ là 6h, phải chuẩn bị thật nhanh, hôm nay là ngày thay hoa cho phòng

cậu út. Cậu chỉ ưa loại hoa đồng tiền cánh đơn, trong họ nhà hoa Đồng

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!