Chương 30: (Vô Đề)

-An Ninh…

-Giọng ông giám đốc gọi An Ninh từ phía cửa phòng.

An Ninh giật mình khi nghe thấy tiếng gọi từ xa, đã hai năm rồi nhưng

mọi thứ với cô vẫn như ngày nào. Mặc dù vẻ ngoài, địa vị của cô lúc này

không còn là cô hầu gái của Lưu gia như hai năm về trước nhưng mỗi khi

đi trên đường thấp thoáng nhìn thấy bóng dáng người xưa cô vẫn thất thần đi theo. Và rồi để hàng đêm lại kí ức lại ùa về vào cái ngày ấy…Cô thức dậy rồi lại ngồi một mình trong căn phòng trống trải….

-Có chuyện gì cần ăn dặn tôi vậy thưa giám đốc.

-Cô giúp tôi chuẩn bị mọi thủ tục và giấy tờ lien quan đến hợp động lần

này nhé. Khoảng 1 tiếng nữa chúng ta sẽ đi gặp đối tác lần này.

An Ninh giờ này là một thư ký giám đốc của một công ty mỹ phẩm K khá lớn tại Nhật. Hai năm qua An Ninh đã cố gắng sống thoát ra khỏi cái bóng

của một cô hầu gái…thoát ra khỏi những tiếng vọng văng vẳng trong đầu.

Ngay cả diện mạo và phong cách sinh hoạt cũng thay đổi cả. Trước kia, cô luôn tự hào mình là một hầu gái mẫu mực, luôn luôn đặt bản thân vào

những quy tắc, khuôn mẫu được đặt ra.

Áp đặt tính cách và suy nghĩ của

mình trong những thứ được dạy trong học viện. Giờ đây, An Ninh là một cô gái trưởng thành, mái tóc dài ngang vai bồng bềnh, cặp kính cận nhỏ

xinh, bộ đồ công sở thanh lịch và lối ăn nói thoải mái tự nhiên. Cô

thích cuộc sống hiện tại, dường như cô tìm lại được con người thật của

mình, con người mà cô đã lãng quên suốt những năm sống ở Lưu gia…

Cuộc điện thoại khẩn reo lên tại phòng thư ký…. giọng phó giám đốc quen

thuộc có vẻ gấp gáp bên đầu dây…và ông yêu cầu cô nối máy với giám đốc…

Sau một hồi nói chuyện với phó giám đốc, ông giám đốc gọi An Ninh vào và giao cho cô một tập tài liệu

-Cô mang tập tài liệu này tới cho phó giám đốc, giúp ông ấy giải quyết

chuyện ở phân xưởng, có gì gọi điện cho tôi ngay. Còn việc hẹn gặp với

đối tác chiều nay thì cứ để tôi lo.

An Ninh vâng lời và nhận tập hồ sơ từ phía ông giám đốc….

……………………

Hai năm trôi qua, hai mùa giáng sinh trôi qua, cũng báo hiệu cho cậu, An Ninh đã xa cậu hai năm. Không biết giờ đây cô sống thế nào, cô đang là

một hầu gái của một gia đình nào đó hay đang sống một cuộc sống hạnh

phúc nơi nào bên một người yêu thương cô. Hai năm qua cậu chờ đợi cô,

tìm kiếm cô nhưng đều vô ích, cậu tới nhà van xin cha cô cho cậu biết cô đang ở đâu, tất cả chỉ là sự câm lặng đáng sợ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!