Chương 8: (Vô Đề)

Sự xuất hiện của Lương Tứ khiến bầu không khí vốn căng thẳng trên cầu thang lại càng trở nên sôi sục.

Hôm anh chuyển tới trường trung học thành phố Ninh, Lâm Du Du không đến trường, nghe bạn học kể lại, cô ta còn không tin cho tới khi được bạn thân cho xem ảnh.

Cô ta từng tới lớp 12/1 chặn đường anh không chỉ một lần nhưng chưa từng thành công một lần nào, nếu không phải là do anh không tới trường thì cũng là do bản thân anh chẳng buồn ngó ngàng tới cô ta.

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Thế nhưng, độ khó cao như vậy lại mang tới sức hút khó lòng chối từ đối với Lâm Du Du.

Lương Tứ. Nụ cười vừa rồi biến mất lại nở trở lại trên môi Lâm Du Du, giọng điệu của cô ta cũng trở nên dịu dàng:

"Hẹn gặp cậu khó thật đấy, tuần này là sinh nhật tôi, cậu có thể tới tham dự không?"

Lương Tứ rất tàn nhẫn: Không thể.

Lâm Du Du bị cự tuyệt cũng không giận, lại hỏi:

"Vậy cậu có thể cho tôi xin WeChat của cậu không?"

Lương Tứ vẫn đáp: Không thể.

Lâm Du Du bị từ chối hai lần liên tiếp, nụ cười trở nên mất tự nhiên, cô ta cảm thấy mình bị mất mặt trước các chị em và bạn bè.

Lâm Du Du hỏi:

"Không phải vừa rồi cậu nói là hãy hỏi thẳng cậu sao…"

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Lương Tứ ờ một tiếng:

"Nhưng tôi không hề nói là tôi sẽ cho."

...

Quanh cầu thang lặng ngắt như tờ.

Lâm Du Du không thể đứng đây nổi nữa, trước khi bỏ đi, cô ta trừng mắt nhìn Thẩm Sơ Ý.

Thẩm Sơ Ý chỉ cảm thấy khó hiểu, đâu phải cô bảo Lương Tứ không cho chứ, cô nhìn về phía anh:

"Tôi còn tưởng là cậu sẽ cho cậu ta chứ."

Lương Tứ ngồi xuống, hỏi lại: Tại sao phải cho?

Thẩm Sơ Ý ngẩn người, ậm ờ đưa ra một lý do nghe được từ chỗ Phương Mạn:

"... Vì cậu ta là hoa khôi của lớp 12/7?"

Lương Tứ nghe vậy bật cười, nghĩ đến lời Tiêu Tinh Hà nói, anh cất giọng đầy biếng nhác:

"Nếu nói vậy thì chẳng phải cậu còn là hoa khôi lớp 12/1 đấy thôi."

Thẩm Sơ Ý không biết phải đáp lại thế nào, lời này được nói ra từ miệng anh khiến cô cảm thấy mất tự nhiên.

Thế nhưng, ở thành phố quê anh, chắc chắn anh đã gặp rất nhiều bạn nữ xinh đẹp rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!