Chương 2: (Vô Đề)

Với mặt mũi đẹp trai, xuất chúng cùng với dáng người cao lớn và rắn rỏi, trong khoảnh khắc người đàn ông kia xuất hiện, dường như quán mì tồi tàn đã nâng lên một tầm cao mới.

"Phố Xương sẽ tiến hành quy hoạch từ mấy con phố cổ một cách toàn diện. Đến lúc đó, phạm vi sẽ bao gồm đổi mới văn hóa, phố ẩm thực, du lịch,… Những thứ liên quan đến việc tái thiết thành phố cổ, sửa chữa và tu bổ những tòa nhà xưa cũ, chạm trổ gỗ và điêu khắc đá,…"

"Dự án này do văn phòng kiến trúc Tứ Nhất của kiến ​​trúc sư nổi danh Lương Tứ phụ trách xây dựng. Các công trình của anh ấy bao gồm viện bảo tàng, khu lâm viên cổ xưa cùng với nhà cũ của những người nổi tiếng,… Chúng tôi tin rằng sự hợp tác lần này..."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Mấy năm không gặp, Lương Tứ đã trở nên trầm ổn với phong thái mạnh mẽ.

Trong khoảng thời gian gần đây, đoạn phim này đã được chiếu vô số lần nên tất cả mọi người đều đã quen thuộc với nó.

Các vị khách nữ vẫn xem nó một cách thích thú.

"Đó chính là Lương Tứ. Ngay cả những người trong nhà anh ấy cũng hết sức nổi tiếng. Mẹ là nữ diễn viên phim điện ảnh xuất sắc nhất, còn chị là họa sĩ tiếng tăm."

"Nghe nói trước đây anh ấy đã từng sống ở thành phố Ninh một thời gian đấy."

"Đã giàu có đến vậy rồi mà anh ấy vẫn còn học kiến ​​trúc hả?"

"Gia đình của người ta cũng chỉ là điều đầu tiên mà thôi. Công ty bất động sản Lương Thị đâu có giống với chúng ta đâu cơ chứ. Chúng ta chỉ làm thuê một cách khổ sở thôi."

Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland.

Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Phương Mạn nhìn vẻ mặt của Thẩm Sơ Ý một cách chăm chú rồi thử thăm dò:

"Ừm thì… Bây giờ Lương Tứ vẫn luôn ở thành phố Ninh, cậu có còn nhớ người này không?"

Thẩm Sơ Ý cúi đầu ăn mì, mí mắt cụp xuống:

"Nhớ chứ. Tớ có mắc bệnh Alzheimer* đâu."

*Alzheimer là một căn bệnh gây ra tình trạng mất trí nhớ, mất các chức năng nhận thức, làm ảnh hưởng nhiều đến chất lượng sống và làm việc của người bệnh.

"Tớ biết ngay là cậu nhất định nhớ rõ mà, dù sao thì người ta cũng đã ở nhà cậu suốt mấy tháng cơ mà." Phương Mạn cười hì hì:

"Ngẫm lại thì chuyện đó quả thực y hệt một bộ phim truyền hình luôn á. Cậu chủ của gia đình giàu sang quyền thế bỏ nhà ra đi rồi sống trong nhà của cô bé Lọ Lem, sau đó lại nảy sinh những câu chuyện xưa thế này thế kia với cô bé Lọ Lem nọ."

"Mà bây giờ cậu chủ này đã trở nên tài giỏi. Tớ đã thấy trên bản tin thời sự rồi, trước đây Lương Tứ vừa ngầu vừa tuấn tú, bây giờ lại còn ngầu hơn và đẹp trai hơn nữa đấy."

Phương Mạn cảm thán:

"Cậu nói xem, trước đây Lương Tứ và cậu có quan hệ tốt như vậy cơ mà, Luvevaland chấm co, tại sao người này lại không mở rộng phạm vi thêm một chút, để nhà của cậu cũng được phá bỏ và di dời sang chỗ khác nhỉ."

...

Nếu không phải hôm nay cô đã nằm mơ thấy Lương Tứ thì Thẩm Sơ Ý sẽ không thể thảo luận về anh với Phương Mạn một cách bình tĩnh như vậy được.

Dù vậy, cô cũng chẳng thể nói rõ cảm xúc trong lòng mình, dường như cô đang cảm thấy mất mát, song hình như lại không phải thế.Bệnh viện thú y Thụy An cách phố Bình Sơn hơi xa.

Tòa nhà đầu tiên Thẩm Sơ Ý nhìn thấy không phải là nơi làm việc mới của cô mà là tòa nhà bên cạnh bệnh viện thú y. Tầm mắt cô dừng lại nơi đó.

Văn phòng kiến ​​trúc Tứ Nhất.

Sự tương phản giữa hai tòa nhà một cao một thấp quá rõ ràng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!