Chương 6: (Vô Đề)

Từ sau hôm đó, cô háo hức mong chờ ngày 1/5 đến. Cô đã nói dối bố mẹ từ sớm rằng sẽ đến nhà một người bạn cùng lớp chơi. Vì tin tưởng cô là đứa con ngoan, họ không hỏi đó là bạn nào.

Một tuần trước kỳ nghỉ, bác sĩ Mãn gọi điện:

"Chuyện chúng ta đã bàn trước đây, không thay đổi gì chứ?"

Cô trêu anh:

"Chuyện gì? Chúng ta đã bàn chuyện gì sao?"

Anh lập tức lo lắng:

"Không phải cô đã đồng ý về quê với tôi vào dịp 1/5 sao?"

Tôi có đồng ý sao?

"Cô chưa đồng ý à? Vậy có lẽ tôi hiểu nhầm rồi. Tiêu rồi, chỉ còn mấy ngày nữa, biết tìm ai bây giờ?"

Cô thấy trêu anh thế cũng hơi quá, bèn vội nói:

"Đừng lo, tôi đã đồng ý với anh rồi."

Team Hạt Tiêu

Cô đúng là…

"Đùa chút thôi mà, sao anh không chịu nổi một chút trêu chọc vậy?"

"Tôi chỉ thích nghe lời nói thật."

"Vậy chúng ta xuất phát lúc nào?"

"Sáu giờ sáng ngày 30."

"Sáu giờ sáng? Sớm thế sao?"

"Phải đi xe cả ngày đấy."

"Được rồi, sáu giờ thì sáu giờ. Gặp nhau ở đâu?"

Bến xe khách.

Cô hơi khó chịu, người này đúng là chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả! Xe khởi hành lúc sáu giờ sáng, có nghĩa là cô phải rời nhà từ năm giờ? Khi đó trời vẫn còn tối, bắt một cô gái đi trong đêm khuya thế này mà anh cũng nghĩ ra được?

Cô nhõng nhẽo:

"Tôi muốn anh đến đón tôi."

Đến nhà cô đón à?

"Đến nhà thì không tiện. Thế này đi, hôm đó tôi không về nhà, tôi sẽ ở ký túc xá, anh đến phòng tôi đón nhé."

"Được, cho tôi số phòng."

Sáng ngày 30, cô dậy từ rất sớm, chuẩn bị xong thì xách túi du lịch xuống tầng đợi anh.

Đúng năm giờ, anh đến. Anh không mặc áo blouse trắng, mà mặc một bộ đồ thể thao cũ, hơi ngắn, càng làm đôi chân anh trông dài hơn. Vừa thấy cô, anh liền đón lấy túi du lịch của cô, đeo lên lưng, rồi nói một câu:

"Không còn sớm đâu, đi thôi." Rồi dẫn đầu đi ra ngoài.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!