Sau khi giới tính của thai nhi được công khai trong gia đình, Đinh Ất bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng cho sự ra đời của con gái.
Cô ấy đi mua một số cuộn len với màu sắc dịu dàng như hồng phấn, vàng nhạt, xanh nước hoặc xanh lam nhạt để đan áo len, quần len, mũ nhỏ và áo choàng cho con gái. Trước đây, cô chỉ biết đan một số kiểu đơn giản, nhưng giờ cô mua hẳn sách hướng dẫn đan len, chọn vài mẫu đẹp rồi làm theo.
Đúng lúc trường đang vào kỳ nghỉ đông, không phải đi dạy, cô có thể thoải mái nằm dài trên ghế sofa vừa xem tivi vừa đan áo, hoặc ra ban công phơi nắng, thậm chí nằm trên giường ngủ nướng. Thi thoảng, em bé trong bụng lại động đậy, cô cũng nói chuyện với con vài câu, cảm thấy vô cùng thư thái.
Bảo bối nhìn thấy những bộ đồ len cô đan thì vô cùng ngạc nhiên:
"Vợ à, em giỏi thật đấy!"
Cô đắc ý nói:
"Em giỏi chứ còn gì nữa? Đời này cưới được em đúng là phúc ba đời của anh đấy."
Anh không đáp, chỉ cười khúc khích.
Cô giơ chiếc áo len đang đan dở lên hỏi: Có đẹp không?
"Đẹp lắm. Nhưng nếu là con trai thì màu này hơi sặc sỡ quá."
Cô không trả lời, trong lòng nghĩ:
"Cần gì anh phải nói?"
Đến lúc đặt tên cho con gái, cô suy nghĩ mãi rồi quyết định đặt tên là Mãn Đinh Đinh. Ở thành phố A bây giờ, các bé gái thường có tên lặp như Tư Tư, Đinh Đinh, nghe rất đáng yêu. Đinh cũng là họ của cô, cuối cùng cô cũng có thể giữ được một chữ trong tên con.
Lo rằng chồng sẽ khăng khăng giữ chữ Vũ trong tên con, cô đã chuẩn bị sẵn cả một loạt lý do để thuyết phục anh. Nhưng khi cô nói ra cái tên này, anh lập tức đồng ý mà không cần suy nghĩ: Tên này hay đấy!
Cô nghĩ anh yêu thương vợ con nên mới đồng ý như vậy, liền cảm động, muốn nhân cơ hội này nghe vài câu tỏ tình:
"Sao anh thấy tên 'Đinh' hay vậy?"
"Đinh nghĩa là con trai mà, con bé tên như vậy chắc chắn sẽ mang lại con trai."
Thì ra là vậy!
Cô trêu chọc:
"Vậy anh cưới em chẳng lẽ là vì em họ Đinh sao?"
"Không phải, anh không thích họ Đinh của em."
Cô đ.ấ. m anh một cái:
"Tại sao không thích?"
"Thầy bói nói họ này không tốt cho nhà chồng."
"Anh còn lén tìm người xem bói cho chúng ta à?"
"Không phải anh tìm, mẹ anh đi tìm ông lão trên núi xem hộ."
"Ông ấy biết xem bói à?"
"Ông ấy biết hết mọi thứ."
Cô khinh thường nói:
"Em không tin ông ta xem bói được, chắc chỉ nói linh tinh thôi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!