Chương 36: (Vô Đề)

Sáng hôm sau, khi Đinh Ất còn đang ngủ mơ màng, bảo bối đã vào phòng, lay cô dậy:

Sáng nay ăn gì?

Cô tưởng anh đang hỏi để cô nấu ăn cho anh, có chút không vui:

"Anh muốn ăn gì thì tự nấu đi."

Em ăn gì?

Em à? Cô biết mình đã hiểu lầm anh, liền làm nũng: Em vẫn như cũ.

"Bánh bao nhỏ và rượu nếp?"

Ừm.

Anh không nói gì, đi ra ngoài. Một lát sau, cô nghe thấy trong bếp vang lên tiếng chén bát, nồi niêu va chạm lách cách, sau đó lại nghe thấy tiếng anh mở cửa đi ra ngoài.

Cô biết anh đi mua đồ ăn sáng cho mình.

Dạo gần đây cô rất thèm ăn, nhất là bữa sáng, luôn muốn đổi món. May mà trước cổng bệnh viện có nhiều cửa hàng bán đồ ăn sáng, cô cứ ăn mỗi món vài ngày rồi đổi, đến giờ vẫn chưa thấy ngán. Trước đây cô thường tự ra ngoài ăn sáng rồi đi làm luôn.

Nhưng trời lạnh rồi, cô lười ra ngoài nên nhờ anh đi mua về.

Một lát sau, anh mang bữa sáng về, như thường lệ, chỉ ăn hai cái bánh ngọt to, bảo rằng chúng vừa rẻ vừa no bụng.

Anh vừa nhai vừa vào phòng báo cáo:

"Anh mua về rồi, để trong bếp."

Cô hỏi:

"Anh lại vừa đi vừa ăn à?"

Ừm.

"Tối qua có phải uống nhiều quá không?"

Ừm.

"Em thấy anh say khó chịu lắm, định gọi dậy pha trà đậm cho uống nhưng lại sợ làm anh mất giấc. Giờ thấy ổn rồi chứ?"

Ừm.

Sau khi anh đi làm, cô lại nằm nướng thêm một lúc rồi mới dậy rửa mặt, ăn sáng. Mọi việc xong xuôi, cô bắt taxi đi làm. Chỉ cần dạy hết kỳ này, cô có thể nghỉ ngơi rồi. Dạo này thời tiết xấu, cô lười chen chúc trên xe buýt nên toàn đi taxi.

Đồng nghiệp trêu cô đi làm mà như tận hưởng xa hoa, tiền lương mấy ngày có khi còn không đủ tiền xe. Cô khoe rằng chồng mình làm một ca phẫu thuật cuối tuần là đủ tiền cho cô đi taxi đến hết kỳ.

Buổi chiều, cô bắt taxi về nhà, vừa mở cửa đã ngửi thấy một mùi thơm lạ, hơi giống mùi thuốc bắc nhưng không quá nồng. Cô đi tới cửa bếp, thấy bảo bối đang bận rộn trong đó, có vẻ như đang hầm canh, nhưng cái nồi lại không đặt trên bếp mà để trong bồn rửa chén.

Cô nói đùa:

"Năm mới khí thế mới, hôm nay lãnh đạo đích thân xuống bếp à?"

Anh giật mình, quay đầu lại hỏi:

Lãnh đạo ở đâu?

Cô cười khúc khích:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!