Chương 33: (Vô Đề)

Đinh Ất bị ốm nghén không nhiều, lại đang trong kỳ nghỉ hè, không phải đi làm nên có thể ngủ dậy bất cứ lúc nào mình muốn, thích ngủ thì ngủ, tự do tự tại. Bố mẹ cô cũng được nghỉ hè, thường xuyên qua thăm, nấu cho cô những món ngon, chăm sóc cô tận tình chu đáo.

Nhà cô có hai phòng ngủ. Cô và bảo bối ở phòng ngủ lớn, còn phòng ngủ nhỏ trước đây định dùng làm phòng sách. Nhưng vì cả cô và anh đều không phải kiểu người thích học hành nghiên cứu, sách vở cũng không nhiều, nên căn phòng đó vẫn trong trạng thái nửa bỏ trống.

Giờ bố mẹ cô thường xuyên qua chơi, thời tiết lại nóng, đi lại bất tiện, nên cô dọn dẹp lại phòng nhỏ để bố mẹ ở.

Dạo này, bảo bối rất bận rộn.

Ban ngày đi làm, buổi tối làm thí nghiệm, cuối tuần lại đi làm thêm. Ngày nào cũng mệt lả người, cứ lên giường là ngủ ngay, ngủ một mạch đến sáng hôm sau.

Ba tháng đầu mang thai, cô đọc trong cẩm nang chăm sóc thai kỳ thấy nói rằng thời gian này nếu làm chuyện ấy có thể gây sảy thai nên cô không dám manh động. Cô còn đặc biệt đọc đoạn này cho bảo bối nghe, sợ anh không để ý mà làm liều.

Anh bảo anh biết rồi, và quả thực là không có hành động gì cả.

Ba tháng trôi qua, cô ẩn ý nhắc nhở anh nhưng anh có vẻ không hiểu, vẫn giữ nguyên trạng thái như trước, hoàn toàn không đụng chạm gì đến cô. Điều này khiến cô hơi lo lắng, sợ rằng anh giống như người ta vẫn nói, không còn hứng thú với vợ bầu bí rồi lén lút ra ngoài tìm thú vui khác.

Cô khuyên anh:

"Cuối tuần đừng đi làm thêm nữa, ở nhà với em đi."

"Chẳng phải em có người bầu bạn rồi sao?"

"Bố mẹ em à? Anh có phải thấy họ đến nhà mình quá nhiều không?"

Anh vội vàng xua tay:

Team Hạt Tiêu

"Không phải, không phải."

"Nếu không phải, vậy sao cứ cuối tuần là anh lại lẩn ra ngoài?"

"Đâu có lẩn? Anh đi kiếm tiền mà, em sắp sinh con rồi còn gì."

"Sinh con cần gì tiền? Cơ quan em lo hết rồi."

"Nhưng còn phải nuôi con nữa chứ?"

Cô thấy anh nói cũng có lý. Nuôi một đứa trẻ bây giờ tốn kém lắm, không kiếm thêm tiền thì làm sao cho con ăn ngon, mặc đẹp, học trường tốt được?

Cô khen ngợi:

"Anh nghĩ xa thật đấy."

Anh tự hào:

"Anh còn nghĩ đến cả chuyện cưới vợ cho con rồi cơ."

Thấy vẻ mặt anh chân thành, cô nghĩ chắc anh không nói dối, đúng là vì kiếm tiền thật.

Nhưng cô vẫn chưa yên tâm. Một lần, cô nghe nói huyện C có xe đến đón anh sang làm phẫu thuật, liền quyết định đi theo. Nhưng rồi cô nhận ra chẳng có gì vui cả. Cả ngày anh ở trong phòng mổ, cô thì ra ngoài đi dạo.

Huyện C quá nhỏ, thua xa thành phố A, đi dạo một chút là chán, nên sau đó cô không theo anh đi làm nữa.

Không tìm thấy dấu vết khả nghi vào cuối tuần, cô chuyển sang kiểm tra ca trực đêm của anh. Mấy đêm liên tiếp, cô gọi đến phòng thí nghiệm, lần nào anh cũng là người bắt máy. Hỏi xem còn ai ở đó không, anh luôn trả lời chỉ có một mình.

Cô không tin, bèn đề nghị:

"Em đến phòng thí nghiệm chơi nhé? Ở nhà một mình chán lắm."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!