Cô đóng cửa phòng, ngả người lên chiếc ghế sofa đơn, cầm sách đọc. Đọc một lúc, cô cũng ngủ thiếp đi.
Trong giấc mơ, cô thấy anh thức dậy, bế cô lên giường, để cô nằm xuống rồi ngồi bên cạnh, chăm chú ngắm nhìn cô.
Team Hạt Tiêu
Nhưng khi tỉnh dậy, cô phát hiện anh vẫn đang ngủ say trên giường, không hề nhúc nhích.
Buổi tối, một vài bạn học cao học và một số bạn cấp ba của cô đến dự. Trong nhóm bạn cấp ba, đã có hai người kết hôn nhưng chưa có con. Tất cả khách mời dường như đã hẹn trước, không ai dẫn theo bạn trai hay chồng, nên ngoài bố Đinh và Tiểu Mãn, cả căn phòng toàn là phụ nữ.
Mọi người đều tò mò về Tiểu Mãn, có người trêu chọc anh, bắt anh nói tiếng địa phương, có người lại kéo quan hệ, nói sau này có bệnh sẽ tìm anh khám. Anh tuy không hài hước nhưng lại rất có duyên, những câu nói thẳng đuột của anh khiến cả phòng cười không ngớt.
Trong bữa tối dưới ánh nến, mọi người cùng hát bài chúc mừng sinh nhật, cô chủ nhân của bữa tiệc thổi nến. Theo yêu cầu của mọi người, cô còn cùng Tiểu Mãn cắt bánh sinh nhật.
Bố cô bận rộn chụp ảnh cho cả nhóm, những người khác có máy ảnh cũng không chịu thua kém, ánh đèn flash chớp nháy liên tục, trông chẳng khác nào buổi họp báo.
Tiểu Mãn tỏ ra rất chuyên nghiệp khi chụp ảnh, ai bảo tạo dáng thế nào anh cũng làm theo. Bảo cười một cái thì cười ngay, bảo lại gần chút thì lại gần, bảo đặt tay lên vai cô thì anh cũng làm luôn.
Đám bạn cấp ba của cô càng quậy hơn, biến bữa tiệc sinh nhật thành màn náo nhiệt như trong lễ động phòng, thậm chí còn lớn tiếng reo hò:
"Tiểu Mãn đút bánh kem cho Đinh Ất đi nào!"
Đinh Ất bắt đầu cảm thấy ngượng, nhưng Tiểu Mãn rất nghe lời, thực sự cắn một miếng bánh rồi đưa về phía cô. Cô né tránh không chịu ăn, đám bạn thì đồng loạt cổ vũ, thậm chí có người còn giữ cô lại và đẩy về phía Tiểu Mãn.
Cô đang định vùng ra thì Tiểu Mãn bất ngờ đưa tay giữ cô lại, tiếp tục đưa miếng bánh tới gần. Cuối cùng, cô chỉ có thể mím môi chạm nhẹ vào miếng bánh.
Đèn flash lại tiếp tục lóe lên, vài chiếc máy ảnh đồng thời ghi lại khoảnh khắc lịch sử này.
Cô vừa chụp ảnh vừa hoang mang nghĩ: Nếu chuyện này không thành thì sau này mình sẽ xử lý đống ảnh này thế nào đây?
Mọi thứ kết thúc cũng đã gần 11 giờ đêm.
Tiểu Mãn đúng lúc cáo từ, bố mẹ Đinh không ngừng mời anh ghé chơi thường xuyên, còn nói:
"Nhà cháu không ở thành phố A thì cứ coi đây là nhà mình." Anh chỉ đáp lại một cách máy móc: Vâng, vâng.
Cô tiễn anh xuống lầu, cả hai cùng bước ra ngoài.
Đến trước cửa tòa nhà, anh nói:
Tôi đi đây.
Cô tức đến nghiến răng, nhưng vẫn bước theo, hỏi đầy ẩn ý:
"Hôm nay anh có vui không?"
Vui.
Cô còn đang chìm trong suy nghĩ về câu trả lời này thì anh lại phá tan không khí bằng một câu:
"Chỉ là công việc trong phòng thí nghiệm bị bỏ dở quá nhiều, tối nay về phải tăng ca bù lại."
Cô lịch sự nói:
"Vậy thì tôi không nên kéo anh đến đây lãng phí cả một ngày mới phải."
"Đúng thế, trước đây tôi giúp người khác đóng giả bạn trai chỉ mất nửa ngày, ăn một bữa là xong."
Cô ngạc nhiên:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!