Chương 35: Nụ hôn kịch liệt

.............

Có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên.

Cánh cửa chậm rãi mở ra, tiểu cô nương bước vào.

Áo len trắng, giày thể thao trắng, hai nút áo bên trên được mở ra.

Bộ dáng trùng khớp với suy nghĩ và sự mong đợi của nàng.

Em đến rồi. Ôn Dư Nhiễm ngồi thẳng người, để bút xuống.

Vâng. Tiểu cô nương cúi thấp đầu đáp lại.

Hộp giữ nhiệt được mở ra từng tầng, hương thơm nhè nhẹ từng đợt tràn ra, khiến Ôn Dư Nhiễm trong lòng rất ấm áp.

Ôn Dư Nhiễm cầm lên bắt đầu ăn, ăn đến thất thần, ánh mắt phiêu lãng hướng về phía tiểu cô nương.

Tay áo của tiểu cô nương hơi xắn lên, để lộ ra cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn, khiến lòng người khó yên tĩnh.

Chờ đến mùa hè, nói không chừng có thể nhìn thấy tiểu cô nương mặc váy. Ôn Dư Nhiễm ngẫm nghĩ không ngừng.

Đáng tiếc hiện tại chỉ mới đầu xuân.

Vẫn còn một thời gian dài mới đến mùa hè.

Trong bất tri bất giác, đồ ăn đã được ăn hết, Ôn Dư Nhiễm chỉ nhớ nó rất ngon, đến nỗi ăn cái gì, hương vị như thế nào, nàng cũng không có ấn tượng gì.

Chỉ có nửa cánh tay trắng nõn và mềm mại của tiểu cô nương là được khắc sâu trong đầu của nàng, cho dù muốn quên cũng không thể quên được.

Suy nghĩ càng đi càng xa, thiếu chút nữa là ngã xuống vực sâu.

Ôn Dư Nhiễm.

Tiểu cô nương thu dọn sạch sẽ trên bàn xong, đặt chiếc hộp cách nhiệt xuống chiếc bàn thấp, sau đó nhỏ giọng gọi tên Ôn Dư Nhiễm.

Ôn Dư Nhiễm bị một tiếng này, gọi trở về.

Làm sao vậy? Ôn Dư Nhiễm hỏi.

"Cổ áo của chị bị lệch." Tiểu cô nương ngẩng đầu lên nhìn nàng, ánh mắt thẳng tấp, không e dè.

À... Ôn Dư Nhiễm thuận miệng đáp một câu, cũng không để trong lòng.

Cho đến khi có một hình bóng tiến lên, tiếu cô nương bước đến trước người nàng, đứng yên.

Sau đó, tiểu cô nương vươn tay ra.

Ôn Dư Nhiễm nhìn thấy những ngón tay trắng nõn lộ ra mạch máu kia, lập tức dừng lại động tác, cũng không phản kháng.

Trong lòng có một sự chờ mong vi diệu.

Ôn Dư Nhiễm cúi đầu.

Chỉ thấy đôi tay kia bắt lấy cổ áo của nàng, sau đó làm phẳng cổ áo một chút, động tác rất cẩn thận và nhẹ nhàng.

Trong toàn bộ quá trình, thần kinh của Ôn Dư Nhiễm đều căng chặt, tay áo cọ vào da cổ có chút ngứa.

Nàng đứng yên để cho tiểu cô nương chăm sóc cổ áo của nàng, thế nhưng trong lòng cảm thấy có chút hưởng thụ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!