Chương 5: (Vô Đề)

Vốn tưởng rằng sẽ rất nhanh chúng sẽ đụng mặt đoàn phim ma đó nhưng không ngờ, trong gần một tháng trôi qua vẫn không có tin tức gì.

Do thiếu nhân lực để xử lý vụ án khác nên phía cảnh sát cũng đã điều động hai đồng chí cảnh sát theo dõi vụ án của chúng tôi đi, bên nhà trường cũng lơ là cảnh giác.

Đoàn phim ma từng gây ra sự hoảng loạn trong thời gian ngắn dường như đã thực sự biến mất.

Tuy nhiên, chúng tôi không dám lơ là. Trong suốt thời gian này, chúng tôi đã kiểm tra vô số thông tin nhưng vẫn không mảy may tìm được chút ít thông tin về đoàn phim ma, như thể họ chưa từng tồn tại.

"Nếu bọn họ đã xuất hiện dưới danh nghĩa"đoàn phim ma

", điều đó cũng có nghĩa là những người này có thể đã chết. Nhưng tại sao họ lại đến làm hại những người vô tội chứ? Hay đúng như trước đó chúng ta dự đoán, họ đến là để tìm thế thân?" Lương Hạo hoang mang hỏi.

Sau một thời gian ở chung, chúng tôi đã trở nên quen thuộc hơn với Lượng Hạo, ngoại trừ việc lúc đầu cậu ấy trông có vẻ hơi nhút nhát ra thì thật ra cậu ấy là người rất tốt, chỉ là chúng tôi chỉ thắc mắc tại sao trước kia cậu ấy lại từ chối được bảo vệ?

"Nếu như, ý tôi là nếu như, cái c.h.ế. t của lão Dịch và những người khác, có thể là cùng nguyên nhân cũng như cách thức c.h.ế. t đi với những người trong đoàn làm phim kia không?

Tớ nhớ rằng 'tìm người thay thế' dường như còn đòi hỏi người bị chọn trúng phải có cách thức c.h.ế. t đi trùng khớp với người trước đó.

"Sau lời nhắc nhở của Lương Hạo, một ý tưởng đột nhiên nảy ra trong đầu tôi. Trước đó, tất cả chúng tôi đều cân nhắc làm sao để tránh bị"đoàn phim ma

"chọn trúng và làm sao để có thể gặp được"đoàn phim ma.Chúng ta có thể thử xem!

"Đằng Phi nói rồi lập tức bắt đầu gõ bàn phím lạch cạch. Hôm đó là thứ bảy, chúng tôi đã chuyển đến ký túc xá của Lương Hạo ở được một tháng."Tôi tìm thấy rồi!

"Đằng Phi đột nhiên hưng phấn nói."Các cậu nhìn xem!

"Đằng Phi tránh ra, một vài thông tin của những con người xa lạ hiện lên trên màn hình máy tính của cậu."Trong hai ngày qua, tớ đã hack vào cơ sở dữ liệu của tất cả các bệnh viện hạng hai trở lên trong thành phố và tìm ra được những người này. Họ đều c.h.ế. t một cách đột ngột và đều dưới 30 tuổi.

"Đằng Phi nói có chút mệt mỏi. Tôi là người yêu cầu cậu ấy thêm điều kiện phải dưới 30 tuổi vì tôi nhớ rằng những người trong đoàn làm phim đều trông có vẻ rất trẻ."Nhiều quá đi mất!

"Anh Quảng kéo xuống, danh sách có tới hàng trăm người."Mọi chuyện bắt đầu từ những năm 2000 nên cũng không có gì ngạc nhiên khi đã tích lũy nhiều như vậy", Đằng Phi cho biết.

Bốn người chúng tôi giả vờ là tình nguyện viên của bệnh viện và dành cả buổi chiều để gọi điện cho gia đình người đã khuất, hỏi họ về nghề nghiệp trước khi mất, gián tiếp dò hỏi xem họ có từng tham gia diễn xuất chưa, cứ như vậy mà giả vờ quan tâm và hỏi về tác phẩm của họ.

"Chỉ còn lại hai người này thôi!"

Đằng Phi vừa ngáp vừa chỉ vào thông tin trên màn hình.

Tần Khôn và Triệu Hi.

Khi còn sống, bọn họ đều tham gia vào một bộ phim còn dang dở mang tên No More Hate.

Đằng Phi vội vàng tìm kiếm cái tên này nhưng không tìm thấy.

Chúng tôi quyết định đến nhà của hai người này và nói chuyện trực tiếp với gia đình họ.

……

Nhà của Tần Khôn nằm trong một khu công nghiệp cũ, các tòa nhà trong khu dân cư trông rất cũ kỹ.

Người mở cửa là một bà lão ngoài sáu mươi, chính là mẹ của Tần Khôn.

Chúng tôi đặt trái cây xuống và tiếp tục trò chuyện với bà ấy với danh nghĩa là tình nguyện viên bệnh viện.

Tần Khôn xuất thân từ một gia đình mẹ đơn thân và yêu thích diễn xuất từ khi còn nhỏ, mẹ hắn ta vừa nói vừa lấy ra một số giải thưởng và ảnh chụp các vở kịch sân khấu mà hắn đã đạt được khi còn nhỏ.

Khi nhìn thấy bức ảnh lần đầu tiên, tôi đã chắc chắn rằng mình đã gặp qua hắn ta, hắn chắc chắn là một trong bảy người trong đoàn phim đó!

Chúng tôi tình cờ nhắc đến bộ phim còn dang dở.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!