Diệp U sợ tới mức xuýt nữa làm rớt di động xuống đất. Cô xui quá, làm sao cô lại gặp chú Hỉ trong một trang viên lớn như vậy?
Để không bị chú Hỉ đóng gói ném ra khỏi sơn trang, Diệp U lập tức diễn:
"Ủa, sao tôi lại ở đây? Chắc tôi bị mộng du nữa rồi!"
Vẻ mặt của chú Hỉ có chút không chịu nổi:
"Cô Diệp, đừng diễn nữa. Anh Tiêu nói rằng thấy cô chạy ra ngoài vào ban đêm, sợ cô xảy ra chuyện nên gọi điện thoại cho bảo vệ."
Diệp U: ……
Quả thật có hai bảo vệ cầm đèn pin phía sau chú Hỉ. Diệp U hít một hơi thật sâu, thầm mắng Tiêu Tư Thành 800 lần.
Khi nào rời khỏi sơn trang, cô sẽ cho anh một trận.
"Không phải đâu chú Hỉ, chú đừng hiểu lầm, tôi chưa xử lý xong công việc, tín hiệu trong phòng lại không tốt nên mới chạy ra ngoài." Diệp U vội vàng khóa màn hình di động, leo xuống đình.
Chú Hỉ không bị mua chuộc:
"Cô Diệp, nếu công việc thật sự bận rộn, tôi đề nghị cô về công ty làm việc trước."
"…… Thôi, không sao, đã xử lý xong rồi."
Diệp U cười ha ha với chú Hỉ,
"Ngủ ngon nhé chú Hỉ, chú cũng đi ngủ sớm chút đi."
Vừa dứt lời, Diệp U vội vã chạy đi, dường như trở về những ngày trốn giáo viên chủ nhiệm thời học sinh.
Lúc trở về phòng, cô thấy Tiêu Tư Thành đang đứng ở hành lang chờ cô. Vừa đi tới, Tiêu Tư Thành quan tâm hỏi han:
"Chị muốn dọn đồ đạc rời đi phải không? Không sao, em trai có thể giúp chị dọn."
Diệp U không nhịn được, đá lên bắp chân anh.
Tiêu Tư Thành hét thảm thiết ngay lập tức:
"Chị, không được đánh nhau trong sơn trang!"
Diệp U hừ lạnh:
"Chị đánh em đơn phương, không tính là đánh nhau."
Tiêu Tư Thành dùng một tay che chân, một tay chỉ vào màn hình trên hành lang:
"Chị đừng làm bậy, bảo vệ đang theo dõi."
Khóe miệng Diệp U giật giật, về phòng đóng cửa cái rầm.
Tiêu Tư Thành đợi bên ngoài, thấy cô không có ý định thu dọn đồ đạc rời đi, anh ngượng ngùng trở về phòng.
Đúng 7 giờ rưỡi sáng hôm sau, cuộc họp của sơn trang suối nước nóng Lộc Minh diễn ra đúng giờ. Từ khi Lục Tẫn tiếp quản sơn trang, mỗi ngày anh đều sẽ tham dự cho dù không có tình huống đặc biệt nào.
Hôm nay họp xong, chú Hỉ kể cho anh chuyện gặp Diệp U tối hôm qua, tỏ vẻ cô Diệp là người không yên phận, không thích hợp sống trong sơn trang.
Lục Tẫn nghe xong, chỉ bình tĩnh nói:
"Nếu cô ấy trở về phòng ngay lập tức, chúng ta không cần làm quá."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!