Quản lý Đường dẫn Diệp U và Tiêu Tư Thành đi một vòng lớn, cuối cùng tới phòng của bọn họ. Diệp Lệ Lan đặt cho họ phòng có giá tương đối cao, không chỉ nằm ở sâu trong sơn trang, yên tĩnh hơn, còn đối diện với phong cảnh dòng nước uốn lượn của sơn trang.
Các phòng dành cho khách ở khu vực này đều được xây bằng mái ngói xanh, tuy không hoành tráng như ngói lưu ly, nhưng lại mang một vẻ đẹp uyển chuyển và yên tĩnh.
Phòng của Diệp U và Tiêu Tư Thành ở tầng hai, Diệp Lệ Lan đặt hai phòng sát nhau cho họ. Tất cả phòng trong sơn trang đều có kiến trúc cổ, nhưng dành cho người hiện đại ở nên được cải tiến phù hợp, thiết bị hiện đại trong phòng cũng đầy đủ.
Diệp U cất vali, nóng lòng muốn tham quan một chút. Đây là một dãy phòng có diện tích rất lớn, ngoài phòng khách và phòng ngủ, còn có một phòng làm việc riêng.
Phòng được trang trí theo phong cách Trung Quốc, hầu hết đồ nội thất là gỗ, trên bàn đầu giường của phòng ngủ chính có điện thoại bàn, mật khẩu wifi và phím tắt của quầy lễ tân và phòng bảo vệ được viết trên tấm bảng gỗ bên cạnh.
Diệp U kết nối với wifi của sơn trang, đẩy cửa trượt của phòng ngủ ra nhìn, bên ngoài có một cái bục không lớn không nhỏ, xung quanh có lan can tựa lưng. Ngay trước mặt là nước, ngồi trước lan can có thể thưởng ngoạn phong cảnh dòng nước uốn lượn.
Bởi vì phong cảnh quá đẹp, cô không nhịn được chụp một tấm hình, gửi cho Cao Giai Vũ khoe khoang:
"Thấy không, mỹ nhân này được xây tinh xảo biết bao! Ngồi trên này có thể ngắm khúc thủy lưu thương! Mình có thể sống ở đây một năm!"
Cao Giai Vũ: Được, đã chụp màn hình.
Sống chưa được một năm thì mình sẽ treo cậu trong vòng bạn bè.
Diệp U:…… Thật ra không cần.
Vào giờ ăn tối, Diệp U lại chụp một tấm khác để gửi cho Cao Giai Vũ. Trang web đánh giá trung trực không lừa cô, đồ ăn trong sơn trang tuy được nấu thanh đạm, nhưng chủng loại rất phong phú, trình bày tinh xảo thậm chí không thua kém Thiên Hạ Cư.
Cao Giai Vũ: Còn có món tráng miệng???
Không phải nói ăn uống thanh đạm cho khỏe mạnh hay sao! [hình ảnh]
Diệp U nhìn món tráng miệng bị cô khoanh tròn, trả lời:
"Trông rất giống thạch sữa matcha phải không? Lúc đầu mình cũng tưởng vậy [đầu chó] Thật ra là đậu hủ, thứ màu xanh ở trên là mứt hạt dẻ cười, hương vị ban đầu, không thêm đường hay muối, hương vị rất sảng khoái [đầu chó]."
Cao Giai Vũ:…… Ồ [mỉm cười]
Diệp U:
Chờ mình ăn xong đi suối nước nóng sẽ chụp hình suối nước nóng cho cậu [đầu chó]
Cao Giai Vũ: Không cần, cảm ơn [mỉm cười]
Dựa vào cái gì cô mệt chết lên chết xuống ở công ty, còn Diệp U đi nghỉ trong sơn trang?
Diệp U cũng xuýt nữa cho rằng mình là khách du lịch, cho đến sáng sớm hôm sau, cuộc gọi đánh thức của quầy lễ tân lúc 6:20 hoàn toàn đánh thức cô.
—— Mặc dù hôm qua cô chọn bữa sáng lúc 6 giờ rưỡi, nhưng cô nghĩ, cho dù cô không ăn sáng cũng không sao đúng không?
Thiệt tình, ai ngờ lễ tân gọi điện thoại tới đánh thức lúc 6:20 :)
Không phải Diệp U không nghĩ tới chuyện rút dây điện thoại, nhưng ngay lúc đó, người phục vụ giao đồ ăn đang ở bên ngoài dùng hết sức gõ cửa:
"Quý khách, nên thức dậy, bữa sáng đã sẵn sàng rồi. Quý khách, chị dậy chưa?"
Diệp U: …………
Ngay cả heo cũng tỉnh :)
Không giống với các khách sạn khác, bữa sáng và bữa tối của sơn trang suối nước nóng Lộc Minh đều được giao tận phòng, có thể nói là rất chu đáo. Nhưng cũng bởi vì thế, không thể ngủ nướng trong sơn trang và bỏ bữa sáng.
Diệp U mở cửa cho người giao đồ ăn với mái tóc bù xù. Trang phục của bộ phận phục vụ ăn uống là màu vàng nhạt, kiểu dáng có chút giống bộ phận lễ tân, em gái giao đồ ăn thấy cô mở cửa, mỉm cười tươi rói đẩy xe đồ ăn chào hỏi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!