Sau năm giây im lặng, cuối cùng Tiêu Tư Thành hét lên:
"Cái quái gì vậy? Em chưa từng chịu uất ức kiểu này ở trường trung học!"
Diệp U ở bên cạnh gật đầu liên tục:
"Đúng rồi, làm sao em trai nhà mình chịu được sự uất ức này! Chị ủng hộ em rời đi!"
Tiêu Tư Thành: ……
Tưởng bở :)
"Chưa biết được ai trong hai chúng ta sẽ rời đi trước." Tiêu Tư Thành đập tấm biển gỗ, sau đó than thở,
"Cả đống quy tắc, thật sự có người tới ở ư? Bọn họ còn chưa đóng cửa?"
Diệp U cầm di động mở một APP bình luận, tìm kiếm
"Sơn trang suối nước nóng Lộc Minh".
"Mức tiêu thụ bình quân đầu người rất cao, nhưng sau khi trải nghiệm, tôi cảm thấy đáng giá. Đồ ăn của sơn trang rất ngon, đa dạng, trình bày tinh tế, hương vị thơm ngon, suối nước nóng cũng vô cùng nice."
"Mọi thứ đều hoàn hảo! Ngoại trừ phải dậy lúc 6 giờ sáng để ăn sáng, điểm này là tôi hướng về suối nước nóng, chỉ ở sơn trang một đêm, cho nên có thể chấp nhận, ở lâu chắc không được. Lần sau hẹn với bạn thân tới ngâm suối nước nóng ~"
"Trước đây sức khỏe không tốt lắm, sau khi xuất viện đã đến đây để điều dưỡng một tháng, hồi phục rất khá. Không khí trên núi trong lành, cách phục vụ của sơn trang cũng rất chu đáo và ân cần, thực đơn được sắp xếp theo mùa, dinh dưỡng và cân đối, hương vị tuyệt hảo.
Dự định sẽ tới đây ở hai tháng mỗi năm.Vào cửa thì phải leo núi! Phải leo núi! Phải leo núi! Nhưng sau khi leo lên sẽ cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng!! Tôi và bạn bè đi chụp hình Hán phục, sơn trang được xây thật sự đẹp, vô cùng thích hợp để chụp Hán phục!!
Cần chú ý là không được lớn tiếng ồn ào trong sơn trang, vì vậy phải cố gắng nhỏ giọng, nếu không ảnh hưởng tới người khác thì có thể chụp thoải mái!Lục tiên sinh vô cùng đẹp trai!!!!!!! Một ngày nào đó tôi muốn hái đóa hoa thanh cao này! [tin tưởng. jpg]Diệp U:……
"Bình luận kỳ quái bị trộn lẫn vào. Cô đưa màn hình điện thoại tới trước mặt Tiêu Tư Thành, lướt đầu ngón tay lên đó:"Không chỉ có người ở, mà tất cả đều khen.Tiêu Tư Thành:……"
Anh không hiểu nổi.
Hôm qua Diệp U mới leo 365 bậc thang lên sơn trang một lần, không ngờ hôm nay phải leo lần nữa. Tuy Tiêu Tư Thành thường thích lang thang bên ngoài, nhưng thể lực cũng không khá hơn Diệp U là mấy, hai người đi rồi dừng một hồi lâu, cuối cùng cũng leo tới cổng.
Hôm nay quản lý đại sảnh vẫn là Tiểu Đường ngày hôm qua, thấy Diệp U bước vào, cô tươi cười chào hỏi:
"Cô Diệp, Diệp tổng đã đặt phòng cho hai người, sau khi làm thủ tục ở quầy lễ tân, tôi sẽ đưa mọi người đến đó."
Được, cảm ơn.
Diệp U cảm ơn quản lý Đường, thấy vali của cô và Tiêu Tư Thành đã được đưa lên. Cô tiếp tân mặc Hán phục màu hồng nhạt, tóc được quấn thành hai búi, trông rất đáng yêu.
Diệp U và Tiêu Tư Thành đưa giấy tờ của họ cho cô, một nhân viên lễ tân khác cầm hai quyển sách nhỏ, đưa cho họ mỗi người một quyển:
"Hai vị vui lòng đọc quyển sách nhỏ này, hai vị đã rõ về quy tắc lưu trú của chúng tôi chưa?"
Bìa của quyển sách nhỏ có hình đầu hươu với gạc được thiết kế giống như hơi nước, tượng trưng cho suối nước nóng.
Mở trang bìa ra, trang đầu tiên có in 《Quy tắc lưu trú của sơn trang suối nước nóng Lộc Minh》, giống như nội dung trên tấm biển gỗ dưới chân núi.
"Nếu không rõ cũng không thành vấn đề, trong quyển sách nhỏ này cũng có viết, hai vị có thể xem lại." Lễ tân kiên nhẫn giới thiệu với bọn họ,
"Trong thời gian ở đây, xin hãy nghiêm chỉnh tuân theo các yêu cầu, nếu có mang theo đồ ăn không tốt cho sức khỏe trong vali, vui lòng lấy ra, chúng tôi sẽ giữ cho quý vị cho đến khi trả phòng."
Ánh mắt Diệp U chuyển động, nhìn Tiêu Tư Thành bên cạnh:
"Em có mang khoai tây chiên hay Coca gì đó hay không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!