Trong viện của Lục Tẫn quả thật có suối nước nóng riêng, đi qua khu vườn ở sân sau, bước vào một sân nhỏ là nhìn thấy.
Suối nước nóng này là suối nước nóng dành riêng cho anh, rất tiện mỗi khi muốn tắm, nhưng bởi vì độc quyền nên anh chưa bao giờ ngâm chung với người khác.
Nghĩ kỹ lại, lần cuối cùng anh đi tắm suối nước nóng với người khác là vào lúc tám tuổi với mẹ.
Diệp U không nghĩ nhiều như anh, thậm chí còn bắt đầu lên kế hoạch lấy một ít rượu từ sơn trang, có thể uống trong lúc ngâm suối nước nóng.
"Tiểu Lộc, sơn trang có rượu không?"
Cô nhớ nội quy của sơn trang có đề cập cấm say rượu, nhưng say rượu và uống rượu vẫn có sự khác biệt đúng không?
Lục Tẫn nghe cô hỏi vậy, biết ngay cô lại nảy sinh ý đồ xấu:
"Em muốn uống rượu à?"
Uống chút thôi. Diệp U dùng ngón tay so sánh một cách chân thành,
"Chủ yếu là uống cho có không khí."
Lục Tẫn suy tư một chút rồi nói:
"Sơn trang có rượu sake, rượu trái cây, và rượu gạo."
Diệp U mở to mắt, hơi kinh ngạc nhìn anh:
"Sơn trang có rượu thật á?"
Ừm. Lục Tẫn gật đầu,
"Nhưng đều là đồ uống có cồn với nồng độ thấp, chỉ cần uống một chút thì sơn trang có thể cung cấp."
"Tốt quá, có thể lấy mỗi thứ một chút không?"
Lục Tẫn: ……
Việc quản lý đồ uống có cồn trong sơn trang rất nghiêm ngặt. Trước đây, khi ông nội của Lục Tẫn còn ở đây, có trường hợp khách lẻn vào bếp uống một thùng lớn, sau đó say xỉn phát điên trong sơn trang.
Bây giờ khoa học kỹ thuật tiến bộ, nhà bếp và hầm rượu đều được giám sát, cửa có gắn khóa điện tử, khách muốn lẻn vào trộm đồ uống sẽ không dễ dàng như vậy.
Hơn nữa sơn trang có bảo vệ tuần tra 24/24.
"Bà nội anh thích uống rượu, nhưng bởi vì sức khỏe không tốt nên không thể uống nhiều." Lục Tẫn bảo Tiểu Phan đi lấy rượu, còn mình ngồi nói chuyện phiếm với Diệp U trên hành lang,
"Thỉnh thoảng bà thèm nên giấu ông nội uống lén, mỗi lần ông nội phát hiện, bà bắt đầu giả bộ tội nghiệp, ông nội luôn bó tay với bà."
Diệp U bật cười khi nghe vậy:
"Có thể tưởng tượng mặc dù ông nội giận nhưng lại không nỡ hung dữ với bà nội."
Lục Tẫn cũng cong môi: "Sau đó ông nội quản lý rượu càng ngày càng nghiêm, nhưng bà nội luôn có cách lén lút lấy rượu. Cũng may bà sợ ông nội lo lắng, mỗi lần chỉ uống một chén nhỏ.
Bà nội ủ rượu trái cây rất thơm ngọt, hiện tại rượu trái cây trong sơn trang cơ bản được làm bằng cách cải tiến một chút công thức bà để lại, rất được khách ưa chuộng.
"Diệp U bĩu môi, cảm thấy mình bỏ lỡ một trăm triệu:"Em không hề biết sơn trang có rượu, thật sự thiệt thòi.Lục Tẫn cười nói:Sơn trang sẽ không chủ động cung cấp rượu cho khách, nếu khách hỏi mới đưa một bình nhỏ.Đưa? Đây là tính riêng phải không?Lục Tẫn cười khẽ:Đương nhiên, tiền phòng không bao gồm rượu.
"Diệp U giơ ngón tay cái:"Kinh doanh rất tinh vi.
"Lục Tẫn khẽ nhếch môi, nắm tay Diệp U đang giơ lên:"Có khách rất thích rượu của chúng ta, lúc rời đi còn mua một ít về.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!