Chương 32: (Vô Đề)

Cửa viện Lục Tẫn không gắn chuông, cuối cùng chú Hỉ gọi điện thoại trực tiếp cho Lục Tẫn. Di động của anh đặt trên bàn trà trong phòng khách, reng một lúc Lục Tẫn mới nghe thấy.

Anh bước tới nghe điện thoại, giọng chú Hỉ phát ra từ ống nghe:

"Sao cháu khóa trái cửa?"

Lục Tẫn dừng một chút mới nói: Vừa nãy cháu ngủ.

Chú Hỉ không lên tiếng, Lục Tẫn quả thật có thói quen khóa cửa khi ngủ trưa, nhưng sẽ không khóa trái, hôm nay ngủ một giấc còn khóa trái……

Đột nhiên chú Hỉ nhận ra gì đó.

Anh nói ngủ, có lẽ không phải là đi ngủ kiểu bình thường :)

"Chú Hỉ, chú tìm cháu có chuyện gì không?"

Giọng Lục Tẫn kéo chú Hỉ ra khỏi dòng suy nghĩ, ông ho khan một cách mất tự nhiên rồi nói:

"Hôm nay có một vị khách vào ở Lan Tước Viện, nghe nói có chút hiểu lầm với cháu. Bên kia nói muốn gặp cháu để xin lỗi lại."

Lan Tước Viện là một viện độc lập, là phòng cao cấp nhất trong sơn trang, nếu so với khách sạn 5 sao thì tương đương với phòng tổng thống của khách sạn.

Những người ở Lan Tước Viện đều là khách quý của sơn trang, anh và chú Hỉ tiếp đón cũng là điều dễ hiểu.

"Được, để cháu thu dọn một chút sẽ qua đó."

Lục Tẫn nói xong thì cúp điện thoại, không nói sẽ mở cửa cho chú Hỉ.

…… Khi chú Hỉ phản ứng kịp, chỉ đành lặng lẽ đứng bên ngoài chờ anh.

Trong vườn, Diệp U còn đang dọn dẹp bàn ăn, thấy Lục Tẫn bước ra, cô tò mò đi tới: Ai tìm anh vậy?

Lục Tẫn nói thật:

"Là chú Hỉ, kêu anh đi với ông tới gặp khách trong Lan Tước Viện."

Trong thời gian Diệp U ở tại sơn trang, cô đã tìm hiểu kỹ các phòng ở sơn trang. Lan Tước Viện là phòng cao cấp nhất trong sơn trang, chỉ có hai dãy phòng loại này trong toàn bộ sơn trang.

Vừa nghe nói là khách trong Lan Tước Viện, cô nghĩ tới nữ minh tinh mà mình gặp trong vườn hôm nay:

"Có phải là người mà chúng ta gặp lúc sáng hay không? Quả nhiên là minh tinh à?"

"Anh cũng không rõ lắm, phải đi mới biết."

Lục Tẫn lấy đĩa thức ăn trên tay Diệp U, đặt lên bàn,

"Chú Hỉ đang chờ anh bên ngoài, anh không thể phụ em dọn tiếp. Cứ để mấy thứ này ở đây, anh sẽ bảo Tiểu Phan tới dọn."

Được mà.

Diệp U nói, tới gần ngửi Lục Tẫn,

"Anh thay quần áo đi, có chút mùi lẩu, đừng để chú Hỉ đoán được."

…… Ừ. Lục Tẫn về phòng thay quần áo, dùng nước súc miệng để súc miệng, chỉnh tề xong mới đi xuống lầu tìm chú Hỉ.

Chú Hỉ quay lại nhìn thoáng qua khi nghe thấy tiếng mở cửa.

Lục Tẫn cảm thấy ánh mắt ông hơi lạ, nhưng không biết lạ ở chỗ nào, đành lên tiếng trước:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!