Lông mày Chu Quyết khẽ nhúc nhích, sau đó lắc đầu:
"Không nghe nói. Hôm qua trên núi có mưa nhỏ, tôi ở trong phòng với bà cụ Vạn, không đi lại."
Ồ…… Diệp U trầm ngâm gật đầu.
Chu Quyết hỏi cô:
"Lục tiên sinh bị bệnh à? Nặng không?"
Diệp U nói:
"Tôi chỉ nghe thầy Trình Cảnh nói, tuy nhiên anh ấy không rõ tình hình cụ thể."
Chu Quyết ngẫm nghĩ, nói với cô:
"Không sao, chút nữa tôi gọi điện thoại cho bà cụ Vạn, sẽ hỏi bà tình hình."
Ừ. Diệp U gật đầu, không nói gì nữa.
Bệnh tình của Lục Tẫn lặp lại đêm hôm qua, sáng nay mới giảm sốt. Theo lý thuyết, bị sốt rồi hết thì không có gì đáng ngại, nhưng Lục Tẫn vẫn không tỉnh, luôn luôn mơ màng ngủ.
Bác sĩ Hạ không biết vì sao, chỉ nói rằng có thể là do tâm lý. Nếu không tỉnh, phải đưa đi bệnh viện để kiểm tra chi tiết.
Tiểu Phan nhìn sắc mặt tái nhợt của Lục Tẫn, còn mơ màng nói mớ, đánh bạo nói với chú Hỉ:
"Chú Hỉ, cháu nghe Lục tiên sinh liên tục gọi tên của cô Diệp. Hay là chúng ta mời cô Diệp tới gặp anh ấy, biết đâu cô Diệp tới thì anh ấy tỉnh liền?"
Chú Hỉ nhíu mày, nhìn thần thái yếu ớt của Lục Tẫn hồi lâu mới gật đầu: Ừ.
Tuy Lục Tẫn không có thông tin liên lạc của Diệp U, nhưng lúc Diệp U nhận phòng có để lại số điện thoại. Chú Hỉ tìm thấy số điện thoại của Diệp U từ quầy lễ tân, sau đó gọi cho cô.
Lúc này Diệp U mới ký hợp đồng xong, còn chưa ra khỏi văn phòng của Chu Quyết thì nhìn thấy một dãy số lạ.
Dãy số kiểu này có lẽ là điện thoại tiếp thị, Diệp U thường không nhận, nhưng hôm nay cô lại do dự, vẫn trả lời điện thoại: Xin chào.
"Cô Diệp, tôi là chú Hỉ."
Giọng chú Hỉ phát ra từ đầu dây bên kia. Diệp U nằm mơ cũng không ngờ chú Hỉ sẽ gọi điện thoại cho cô, xuýt nữa đã ném điện thoại.
Cao Giai Vũ đi bên cạnh nhìn cô kỳ quái:
"Gì vậy, điện thoại nóng phỏng tay à?"
…… Diệp U phớt lờ cô, hắng giọng nói với chú Hỉ ở đầu dây bên kia,
"Ồ, chú Hỉ khỏe không? Chú tìm tôi có chuyện gì hay sao?"
Chú Hỉ im lặng một lúc mới nói:
"Lục Tẫn bị bệnh, cứ kêu tên cô mãi. Không biết cô Diệp có thời gian tới sơn trang gặp cậu ấy không?"
Diệp U sửng sốt một chút, chú Hỉ vậy mà đã nghĩ thông suốt, còn đích thân gọi điện thoại kêu cô quay lại??
"Anh ấy bệnh nặng không? Hiện tại ra sao rồi? Sáng nay tôi nghe Trình Cảnh nói, đang chuẩn bị qua đó xem thử."
Đầu dây bên kia yên tĩnh một chút, sau đó mới nói:
"Chúng tôi sẽ chờ cô ở cổng sơn trang, làm phiền cô Diệp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!