Năm thứ bảy sau khi kết hôn với Thẩm Ngạn, cuộc hôn nhân của hai người cũng phải đối mặt với thất niên chi dương* mà hầu hết mọi người đều trải qua.
(*thất niên chi dương: nghĩa là đôi lứa yêu nhau nếu vượt qua được cái ngưỡng bảy năm thì coi như bách niên giai lão.)
Tuy nhiên, không phải là không còn yêu nữa, mà là cuộc sống dường như có chút buồn tẻ, Khương Thanh Thời muốn làm chuyện gì đó cho Thẩm Ngạn.
Không biết tìm cớ từ đâu, Khương Thanh Thời cãi nhau với Thẩm Ngạn mấy câu, sau đó kéo Cố Tuệ An ra ngoài du lịch.
Cô bỏ Thẩm Ngạn ở nhà chăm sóc Khương Tiểu Bảo.
Ngày đầu tiên ra ngoài, Khương Thanh Thời còn cố ý không nghe điện thoại của Thẩm Ngạn.
Đến ngày hôm sau, lúc cô đang định gọi điện thoại lại cho anh lần nữa, Thẩm Ngạn đã cùng Khương Tiểu Bảo xuất hiện trước cửa khách sạn của cô.
Khoảnh khắc mở cửa ra nhìn thấy người trước mặt, Khương Thanh Thời choáng váng tại chỗ.
Cô há hốc mồm nhìn người trước mặt, kinh ngạc nói:
"Anh… sao anh lại đến đây?"
Thẩm Ngạn rũ mắt nhìn cô, nhướng mày nói:
"Anh đến bắt cô vợ bỏ nhà ra đi của anh."
…
Khương Thanh Thời có chút nghẹn ngào, tức giận lườm anh: Ai bỏ nhà đi chứ?
Rõ ràng cô đi một cách đường đường chính chính.
Thẩm Ngạn khẽ cười, ánh mắt nhìn cô đầy ý cười: Bà Thẩm.
Khương Thanh Thời dùng ánh mắt dò xét nhìn anh, mất tự nhiên nói: Gì đó?
Thẩm Ngạn mỉm cười, giơ tay chạm vào Khương Tiểu Bảo bên cạnh:
"Con gái bé bỏng của em có hơi mệt, có thể để con bé vào trong nghỉ ngơi trước không?"
Khương Thanh Thời cúi đầu, nhìn thấy Khương Tiểu Bảo đang ngơ ngác ngẩng đầu nhìn hai người, lẩm bẩm:
"Anh biết cách thật đấy."
Khương Thanh Thời có thể tàn nhẫn từ chối Thẩm Ngạn, nhưng cô không thể từ chối Khương Tiểu Bảo, càng không nỡ để Khương Tiểu Bảo chịu lạnh đứng ở cửa.
Cô ngồi xổm xuống xoa đầu Khương Tiểu Bảo:
"Tiểu Bảo, bố gọi con dậy lúc mấy giờ?"
Khương Tiểu Bảo vẫn đang buồn ngủ trả lời cô: Năm giờ ạ.
Năm giờ bé và Thẩm Ngạn đã phải dậy để kịp chuyến bay.
Khương Thanh Thời: …
Cô tức giận trừng mắt với Thẩm Ngạn, nhỏ giọng nói:
"Anh hơi bị tàn nhẫn với con gái của anh rồi đấy?"
Thẩm Ngạn chỉ mỉm cười, không nói gì.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!