Nhìn thấy sắc mặt của Liễu Kình Vũ càng ngày càng khó coi, Hồng Tam Kim bắt đầu trầm xuống, nhất là khi ông ta cảm nhận được một cỗ sát khí mãnh liệt trên người của Liễu Kình Vũ, sát khí như sương lạnh khiến ông ta rét run cả người.
Hồng Tam Kim là một người vô cùng linh hoạt, ông ta biết rằng đối với một người trẻ tuổi như Liễu Kình Vũ mà đạt đến vị trí này thì mình tuyệt đối không thể đắc tội, cho nên ông ta đảo mắt, cắn răng nói:
- Chủ tịch thị trấn Liễu, nếu không thì dùng xe riêng của tôi đi, tuy rằng hơi cũ nát một chút nhưng vẫn có thể đi được.
Liễu Kình Vũ tuy rằng lửa giận ngùn ngụt nhưng hắn cũng không định ngay lập tức phát tác. Hắn vô cùng rõ ràng, hiện tại chính mình mới đến thị trấn Quan Sơn, hết thảy đều phải làm từ đầu, nếu muốn đứng vững gót chân thì nhất định phải tiến hành theo tuần tự.
Nhất là những lời nói này của Hồng Tam Kim đã làm cho Liễu Kình Vũ hòa hoãn hơn một chút, hắn nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Được, vậy vất vả cho Chủ nhiệm Hồng rồi.
Ông đi chuẩn bị xe, thuận tiện chuẩn bị một cái loa to, 15 phút nữa tập trung dưới lầu.
Nói xong Liễu Kình Vũ lại đưa mắt nhìn chăm chú bản đồ trên bàn, Hồng Tam Kim biết ý lập tức rời đi.
Tuy rằng Liễu Kình Vũ hiện tại đã tạm thời nguôi lửa giận nhưng trong lòng đã nhớ kỹ chuyện này. Có cơ hội, hắn nhất định sẽ lật ngược ván cờ, bởi vì Liễu Kình Vũ chưa từng chịu thua bất kỳ ai.
Mười lăm phút sau, khi Liễu Kình Vũ và Hồng Tam Kim gặp lại, cùng lên chiếc xe riêng của Hồng Tam Kim, ông ta mới hỏi:
- Chủ tịch thị trấn Liễu, chúng ta đi đâu đây?
Liễu Kình Vũ không chút do dự nói:
- Đến thôn Mã Lan, nơi đó rất gần với đập nước Quan Sơn.
Ô tô chạy nhanh hướng về thôn Mã Lan dưới mưa giông gió giật, đến trước cửa nhà Trưởng thôn Điền Lão Xuyên thì dừng lại.
Hai người xuống xe, trực tiếp đẩy cửa nhà Trưởng thôn đi vào.
Lúc này, Trưởng thôn Điền Lão Xuyên hơn 50 tuổi, mặt mũi gày gò đang ngồi trong nhà chơi mạt chược với vài người khác.
Thấy hai người Liễu Kình Vũ đi đến thì rất sửng sốt. Lập tức Điền Lão Xuyên nhận ra Chánh văn phòng Ủy ban nhân dân Hồng Tam Kim, vội vàng đứng dậy cười nói:
- Ôi chao, đây không phải Chủ nhiệm Hồng sao?
Như thế nào mà lúc trời mưa to thế này lại xuống nhà tôi? Có chỉ thị gì sao?
Trong lúc nói chuyện, Điền Lão Xuyên tuy rằng vẻ mặt tươi cười, nhưng trong giọng nói không hề có chút tôn kính nào đối với Hồng Tam Kim.
Mấy người khác đang chơi mạt chược và mấy người đứng ngoài quan sát đều cười rộ lên.
Hồng Tam Kim biết rằng trong mắt các Trưởng thôn như Điền Lão Xuyên thì mình không có uy tín gì đáng nói, chỉ có thể nghiêm trang nói với Điền Lão Xuyên:
- Lão Điền, người bên cạnh tôi đây chính là Chủ tịch thị trấn mới nhậm chức, lúc trước tôi thông báo với thôn các ông làm tốt công tác di dân và gia cố phòng hộ đập nước Quan Sơn chính là do Chủ tịch Liễu chỉ thị tôi làm đấy.
Các vị đã chuẩn bị đến đâu rồi?
Điền Lão Xuyên sau khi nghe xong liền thản nhiên nhìn Liễu Kình Vũ một cái, phát hiện Liễu Kình Vũ chỉ là một thằng nhãi tầm hơn 20 tuổi thì trên mặt lộ ra một tia cười thản nhiên, trong đáy mắt lộ vẻ khinh thường rõ rệt.
Lão Điền làm Trưởng thôn đã nhiều năm, các loại sự tình thấy cũng đã nhiều, theo lão, các cán bộ giống như Liễu Kình Vũ phần lớn đều là con quan hoặc con nhà giàu mới nổi, rất nhanh sẽ được điều đi, căn bản không có năng lực gì đáng nói.
Tuy nhiên lão Điền vô cùng rõ ràng, người như vậy tuyệt đối không thể đắc tội, lão liền cười vươn tay ra với Liễu Kình Vũ:
- Ai dà, là Chủ tịch thị trấn Liễu à, thực không ngờ ngài còn trẻ như vậy. Hiện giờ trời đang mưa to, không biết ngài tự mình đội mưa đến đây là có chỉ thị gì?
Liễu Kình Vũ nhìn thấy Điền Lão Xuyên vẫn đang giả bộ hồ đồ trước mặt mình, trong lòng chỉ có thể cười khổ. Hắn vô cùng rõ ràng, nông dân có trí tuệ của nông dân, Điền Lão Xuyên sống chừng ấy năm rồi, tuyệt đối là một cáo già. Hắn bắt tay với Điền Lão Xuyên, điều chỉnh cho giọng nói vô cùng lo lắng nói:
- Trưởng thôn Điền, nói thật là tôi đến đây để khuyên thôn các ông lập tức tổ chức tốt công tác chuẩn bị di dời, đồng thời hô hào quần chúng đến gia cố đập nước Quan Sơn. Tôi đã có tin tức thị trấn Quan Sơn chúng ta mấy ngày tới sẽ có mưa to liên tục, tình thế vô cùng nguy cấp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!