Chương 23: (Vô Đề)

26

Ta vừa dạo bước trong sân chẳng được bao lâu, liền thấy một tiểu tư hớt hải lăn lộn chạy tới, miệng lớn tiếng kêu:

"Không ổn rồi! Không ổn rồi! Có người c.h.ế. t rồi!"

Khi ấy, ta đang cùng các vị phu nhân quan lại vừa tản bộ vừa trò chuyện. Bởi lẽ mọi người đều không thích sự ồn ào nơi yến tiệc, chẳng qua ngồi một lát rồi ra ngoài hóng mát. Thật khéo, ta gặp được các vị phu nhân, liền cùng nhau đi dạo.

Nào ngờ, khi nghe tiếng tiểu tư kêu rằng

"Không ổn rồi, có người c.h.ế. t rồi" mà chạy đến, các vị phu nhân đều kinh hãi đứng ngây ra đó, vội hỏi:

"Chuyện gì vậy? Ngươi cứ từ từ mà nói rõ ra!"

Tiểu tư trên mặt vẫn còn vương nước mắt, rõ ràng là sợ hãi đến cực độ, hoảng hốt nói:

"Không ổn rồi, thưa Quận chúa nương nương! Lão gia, phu nhân bọn họ, còn có thiếu gia, rồi cả các vị bô lão Cố gia… Tóm lại, cả bàn đều ngã xuống hết rồi!"

Cái gì?

Ta hoảng hốt đến nỗi chẳng kịp nghĩ ngợi, liền vén váy chạy nhanh về phía đại sảnh.

Các vị phu nhân nghe vậy cũng tức khắc theo ta, vội vàng chạy về chính sảnh.

Khi ta đến nơi, toàn bộ mọi người trong sảnh đều tản ra, ai nấy đều hướng ánh mắt về phía bàn tiệc chính, xôn xao bàn tán.

Ta nghe rất rõ có người nói:

"Chắc chắn là ăn cá nóc bị trúng độc rồi!"

Bàn tiệc chính ngổn ngang hỗn loạn, những người Cố gia vốn ngồi quây quần tại đó đều ngã rạp trên đất, miệng sùi bọt trắng, có người còn co giật, có người thì đã nằm bất động không còn động tĩnh.

Vương thị c.h.ế. t trong tư thế vô cùng thê thảm, năm ngón tay cong như móc câu, nắm chặt lấy y phục của trượng phu bên cạnh.

Cố Thần cũng chẳng khá hơn là bao, hắn ôm ngực, khi ngã xuống kéo cả khăn trải bàn, bát đĩa trên bàn đều đổ ụp lên người hắn, khiến khắp thân mình toàn là tàn tích của canh cặn cơm thừa.

Cố Trường Khanh thân thể cường tráng, lúc ta đến, hắn vẫn còn hơi thở nhưng đã sắp hấp hối, chỉ thở ra mà chẳng hít vào được bao nhiêu.

Điều khiến người ta kinh ngạc là, những người trúng độc chỉ có người Cố gia, còn các vị khách đến dự yến, lẫn các đầu bếp chế biến cá nóc đều không sao.

Ai nấy đều sững sờ nhìn đám người Cố gia đang ngã nghiêng, nhất thời chẳng ai biết phải làm gì.

Ta sợ hãi đến mức dùng khăn tay bịt kín miệng, lớn tiếng kêu:

"Mau gọi người! Mau mời đại phu đến! Mau lên!!!"

Đám hạ nhân vội vàng chạy ra ngoài mời đại phu.

Tứ Hỉ dẫn theo hạ nhân duy trì trật tự, khuyên các vị khách rời đi một cách có trật tự.

Thế nhưng, rất nhiều khách nhân nhất quyết không chịu đi, nhất mực ở lại xem náo nhiệt. Thấy vậy, Tứ Hỉ cũng không ép buộc, chỉ khuyên bọn họ ra ngoài sân nghỉ ngơi, còn chu đáo chuẩn bị trà nước và hoa quả, để họ có thể thưởng thức trò náo nhiệt một cách thoải mái nhất.

Các vị khách đều khen ngợi Quận chúa nương nương ngay cả nha hoàn bên cạnh cũng lanh lợi, hiểu chuyện.

Chẳng mấy chốc, các vị đại phu vội vã đến, được dẫn vào chính sảnh.

Các vị khách liền bê trà, cầm hoa quả, chen chúc đứng ở cửa chính sảnh, nhô đầu vào quan sát.

Họ tận mắt nhìn thấy mấy vị đại phu ngồi xổm xuống cứu chữa các bệnh nhân, nào là thúc nôn, nào là châm cứu, đủ mọi phương cách đều đã thử qua.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!