Sau đó thả lỏng ngón tay, ngân cây bay đi trong gió, câu liên bằng sắt tạo thành một đạo ngân tiễn thẳng tắp hướng xuống bên dưới.
Nó trúng ngay bắp đùi chân sau của một đầu Thiết Giác Sài, khiến đầu Thiết Giác Sài này đau đớn rống lên, tạp âm loạn tới mấy đầu xung quanh.
Hồ Lô nắm kéo, chỉ thấy bên dưới Thiết Giác Sài bị lôi đi, thể trọng ủng hộ Hồ Lô, ngồi trên cao vẫn có thể đem Thiết Giác Sài đang vùng vẫy lại gần, thẳng lên chỗ của hắn.
Thiết Giác Sài dừng lại tại khoảng không, Hồ Lô một quyền oanh vào mặt nó, đẩy rơi sài huyết cùng mấy cái răng.
Bên dưới mấy đầu Thiết Giác Sài khác chịu không được tức giận kêu la, cũng quên đi bên trong có Nam Qua.
Chỉ đợi như vậy Nam Qua lao người tới một hướng, một dài một ngắn song đao móc ngay bụng một đầu Thiết Giác Sài, cùng với ra sức chạy thẳng, đem theo nó chạy ra bên ngoài tử địa, mở cửa phá vòng vây.
Thiết Giác Sài rách bụng nhưng kiên cường, há miệng cắn vào bả vai Nam Qua.
Toàn trường huyên náo lên, trong bầy hai đầu Thiết Giác Sài móng vuốt hất bay đất cát, phi tốc rượt đuổi con mồi đang chạy thoát.
Còn lại ba đầu Thiết Giác Sài chạy về phía Hồ Lô.
Trên cao Hồ Lô nhìn tụi nó bất lực đứng bên dưới, thật không có chút nào uy hiếp.
Nhưng tiếp theo để cho hắn không ngờ tới, ba đầu Thiết Giác Sài nhảy phốc trên thân cây, tứ chi một cái chạm vào đã nhảy lên một đoạn.
Theo như Hồ Lô nghĩ tụi nó sẽ không trèo cây.
Tư liệu về Thiết Giác Sài ít người biết, hắn chỉ đơn giản nghĩ tụi nó cũng như chó sói, biết trèo cây đâu.
Đưa tới một chút bàng hoàng, nhưng Hồ Lô vẫn dùng ngư câu đánh xuống, cái móc câu dài bằng nắm tay cũng rất kh ủng bố.
Một đầu Thiết Giác Sài gần chạm tới bị trúng đòn, nhưng không mắc câu, kêu la văng xuống đất.
Hồ Lô nghĩ một đòn này đủ để khiến nó vỡ nội tạng mà chết.
Bất quá Thiết Giác Sài trèo cây còn trèo được với tốc độ rất nhanh, Hồ Lô gấp phải đứng lên, đem cần câu đánh qua.
Lần này lại không trúng!
Đối diện răng hàm Thiết Giác Sài như bẫy thú hào phóng mở, Hồ Lô từ trên cành cây liền nhảy xuống.
Thân thể ba trăm ký tiếp đất, mặt đất chông chênh một nhịp.
Đồng thời ngay tại Hồ Lô trước mặt là năm đầu Thiết Giác Sài, bên trên hai đầu kia nhất tề phóng.
Thế là hắn bất đắc dĩ chịu ba bốn đạo vết cào sau lưng, ngân câu bổ ngã một đầu Thiết Giác Sài đằng trước, hai chân xoay chuyển chạy.
Cả đám Thiết Giác Sài không từ bỏ lao theo, tốc độ so người phía trước còn nhanh hơn, không lâu sau đó đã đem khoảng cách cho rút ngắn.
Hồ Lô cảm giác được chính mình rơi vào tình huống gì, xoay người tiếp tục ném bảo khí.
Nó đâm trúng dưới chân một đầu Thiết Giác Sài, lại ngay đầu vừa thụ thương.
Lập tức sáu đầu khác bủa vây gặm lấy dây câu, ý định kéo ngược Hồ Lô về mình.
Nếu như tất cả cộng lại cũng so hắn không nặng cân hơn, bất quá dã thú chiến đấu hung mãnh, nhất thời dây câu không có dịch chuyển.
Chợt Hồ Lô buông tay vứt cần câu, kêu lão gia gia hắn cũng không dám kéo, đằng trước nhưng là bảy đầu Thiết Giác Sài.
Tụi nó trượt lùi lại, giành lấy ngư câu vẫn không thể chiếm tiện nghi gì, ít ra đã cứu được đồng bọn.
Lúc này chợt một thân ảnh lao ra, liền có hai đầu Thiết Giác Sài ngã xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!