14
Tôi vốn tưởng dì nhỏ không thể cứu được nữa!
Ai ngờ lại giữ được mạng, đúng là y học bây giờ giỏi thật.
Nhưng vẫn chưa qua khỏi giai đoạn nguy hiểm, toàn thân bị bỏng đến 80%, phổi còn bị nhiễm trùng nghiêm trọng.
Bất cứ lúc nào cũng có thể nguy kịch.
Cảnh sát tiến hành điều tra vụ hỏa hoạn, mọi người đều nhất trí khai rằng chính Tiểu Quân và Tiểu Phi là thủ phạm, vì ai cũng tận mắt thấy chúng ngăn cản mọi người gọi cứu hộ.
Hơn nữa, camera hành lang cũng ghi rõ cảnh Tiểu Quân và Tiểu Phi cầm bật lửa bước ra, ngay sau đó đám cháy bùng lên.
Lúc này, hai đứa cũng sợ đến mức khai ra hết:
"Tụi cháu tưởng người nằm trong phòng là chị họ, tụi cháu chỉ muốn hù dọa chị ấy một chút thôi…"
Trương Hạ và mẹ của dì nhỏ ở đồn cảnh sát diễn một màn
"song đấu nam nữ hỗn hợp", nhưng có đánh cũng vô ích — nhà thì đã cháy rụi, người thì đang nằm ICU.
Không còn cách nào, Trương Hạ đành chọn cách rút lại đơn, coi như đây là một tai nạn. Chẳng lẽ ông ta thật sự muốn đẩy con mình vào tù sao?
Nhưng ICU mỗi ngày tốn ít nhất 30 nghìn, trong khi Trương Hạ vẫn còn đang gánh khoản nợ vay nặng lãi.
Đến kỳ hạn ba ngày, ông ta lại bị đám chủ nợ chặn trước cửa, đánh cho một trận nhừ tử, còn đe dọa nếu trong một tuần nữa không trả, sẽ c.h.ặ. t c.h.â. n ông ta.
Lúc này, ông ta lại bắt đầu nhắm đến tôi.
Nhà tôi vừa mới sửa xong, tôi và mẹ cũng đã dọn về.
Vừa đặt chân về tới nhà, Trương Hạ đã dắt theo mẹ dì nhỏ đến tìm tôi.
Hai người vừa thấy tôi liền mắng xối xả:
"Giá mà người nằm trong phòng hôm đó là mày thì tốt rồi! Chết đi cũng đáng! Dù sao bọn tao cũng có di chúc trong tay, mau đưa 4 triệu ra đây, nếu không bọn tao sẽ kiện ra tòa, đến lúc đó mày phải bồi thường ít nhất 6 triệu!"
Họ nghĩ tôi sẽ sợ, nhưng tôi liền phản đòn bằng cách gọi cảnh sát, đồng thời liên hệ với phòng công chứng.
Tôi kéo cả hai đến đồn công an.
Tại đây, cảnh sát yêu cầu họ xuất trình bản di chúc.
Nhưng họ lại không thể đưa ra, vì bản di chúc giả đó đã bị thiêu rụi trong vụ cháy.
Lúc này, tôi khẽ cười, từ trong áo lấy ra bản di chúc — thứ mà tôi đã lén lấy được từ túi xách của dì nhỏ lúc bà ta thay đồ.
Trương Hạ lập tức khẳng định chắc nịch:
Chính là cái này!
Nhưng sau khi chuyên gia so sánh nét chữ với chữ viết tay thật của ông ngoại tôi từ trước, phát hiện đó hoàn toàn không phải cùng một người viết.
Thậm chí giấy tờ sử dụng còn là loại mới sản xuất gần đây, tuyệt đối không thể là vật từ hơn 20 năm trước.
Lúc này, Trương Hạ và mẹ dì nhỏ không còn lời nào để biện minh, chỉ biết cúi đầu lặng lẽ rời khỏi đồn cảnh sát.
15
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!