Chương 8: (Vô Đề)

Dị Giới Quân Đội

Tác giả: Lý Bố Y

Dịch: vienmobo

Nguồn: Sưu tầm

Khoảng thời gian này, khiến cho Lưu Vân cảm thấy ngoài ý muốn chính là lão Tạp đối với tất cả việc làm của hắn đều không hỏi gì cả.

"Những việc này chẳng lẽ lão Tạp có thể hiểu được?" Mang theo cái nghi vấn này, hắn đi tìm lão Tạp.

"Ngươi không hỏi ta tại sao lại có những ý nghĩ này, tại sao lại làm những chuyện như vậy?" Lưu Vân hỏi, đồng thời trong lòng cũng chuẩn bị những lời thỏa đáng để chuẩn bị nói ra.

Lão Tạp không hỏi bất cứ vấn đề gì, thâm thúy nhìn hắn nói:

"Ba mươi năm trước ta là kẻ điên cuồng, mà nay ngươi lại càng điên cuồng hơn. Thiên tài và người điên, hành vi của bọn họ không ai có thể giải thích được, suy nghĩ nhiều chỉ là tự tìm phiền não. Hơn nữa ta nghĩ ngươi sẽ là một thiên tài."

Lưu Vân nhìn thật sâu vào con mắt cơ trí, nhìn xa trông rộng của lão, vừa nhắm mặt lại suy nghĩ trong chốc lát rồi mới nhẹ nhàng nói: "Đại thúc, ta không muốn quyền thế, không muốn danh lợi, càng không nghĩ đến việc hi sinh tính mạng binh lính của mình, ta chỉ vì mình mà huấn luyện họ.

Ta làm như vậy chỉ vì bảo vệ những người bên cạnh ta, bao gồm cả ngươi. Hai mươi hộ vệ này, nếu như lấy tư chất của bọn họ, tương lai vũ kỹ có thể thành tựu được bao nhiêu? Cuối cùng cũng chỉ là một gã võ sĩ bình thường mà thôi.

Như vậy không công bình, bọn họ muốn chính là một cơ hội thay đổi vận mệnh.

"Ba mươi năm trước ta lựa chọn con đường toàn hệ gian nan, ta là người cô độc. Sau này ta sẽ cùng đi với ngươi. Hiện tại ta mới phát hiện, sau khi trải qua thất bại trong quá khứ, trái tim của ta vẫn không chịu an phận."

Lão Tạp tựa hồ vững tin rằng thanh niên trước mắt mình có khả năng sáng tạo kỳ tích.

Ngươi xem trọng ta? Kì thật, Lưu Vân đối với hiện tại làm tất cả những thứ đó nhưng cũng không có tin tưởng quá lớn.

Dù sao Lam Nguyệt đại lục cùng thế giới của mình cũng không giống nhau lắm.

"Trước đây ta chỉ cảm giác được ngươi là một kẻ ăn chơi trác táng, hiện tại ta căn bản không hiểu được ngươi. Lão có thể cùng một quái thai như ngươi cùng nhau hồ đồ, cũng không phải là không thể. Ta xem những binh lính được ngươi huấn luyện, ta chờ mong sẽ có nhiều điều đặc sắc.

Nhân sinh đặc sắc, đúng là không thể bỏ qua được.

Lão Tạp thật đúng là một lão già chí tại nghìn dặm a. Lưu Vân không khỏi thở dài nói.

"Đại thúc, ta có điều muốn cùng ngươi thương lượng." Lưu Vân nghĩ thầm, như thế nào người này trước đây cũng là thiên tài, nhất định có thể trợ giúp mình giải quyết vấn đề.

"Được, ngươi nói đi. Ta nghĩ hẳn là vấn đề về phương diện ma pháp."

"Người như thế nào lại đoán chính xác vậy?"

"Hắc hắc, ngươi gọi cái này là vệ đội, theo ta vẫn còn cần thêm một ma pháp sư."

Lão Tạp bộ dáng vênh váo, đắc ý, làm cho Lưu Vân giận đến nghiến răng nghiến lợi. Mẹ kiếp, chờ ma pháp sư của lão tử nhiều hơn nữa, ta sẽ một quyền đánh ngươi, một cước đá ngươi.

Bất quá bây giờ còn không thể đắc tội với lão, chuyện phiền toái của hắn đúng thật là quá nhiều.

"Đại thúc, người bình thường có thể luyện ma pháp chứ?" Lưu Vân hỏi nghi vấn thứ nhất.

"Tu luyện ma pháp cần thể chất cùng tinh thần lực. Một người trước khi quyết định có thích hợp tu luyện một hệ ma pháp nào đó hay không. Bao hàm cả mỗi hệ nguyên tố thể chất của người đó. Nói cách khác mỗi người có một thể chất thích hợp với mỗi loại nguyên tố.

Như muội muội của ngươi A Lôi, trời sinh thủy hệ thể chất lại càng cực kỳ hiếm thấy. Mà tinh thần lực thì quyết định số lần phóng thích ma pháp, cũng là sự phân chia tiêu chuẩn cùng cấp bậc của ma pháp sư.

Mà trình độ thuần thục chú ngữ thì quyết định tốc độ phóng thích ma pháp.

"Không thể không nói lão Tạp là một sư phụ rất chuyên nghiệp. Nhưng Lưu Vân nghe xong lại có ý kiến."Ta bảo này, Tạp đại thúc a, đầu của người có phải hay không có tạp chất?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!