Dị Giới Quân Đội
Tác giả: Lý Bố Y
Dịch: vienmobo
Nguồn: Sưu tầm
Ăn xong sớm một chút, Lưu Vân mang mặt nạ chuẩn bị đi dạo trên đường.
Lão Tạp sau khi chứng kiến cười khổ nói:
"Tiểu Vân, lão không thể mang mặt nạ được không? Ta muốn nghĩ biện pháp khác a!"
"Như vậy đi, ngươi cho người rải tin tức nói là ác thiếu Lưu Vân khi sinh ra đã chúng tà ác trớ chú, cho nên quá khứ đã làm nhiều điều ác, gây tai họa cho dân chúng. Nửa tháng trước hắn đã được dị nhân giải trừ lời nguyền rủa nên sẽ không làm ác nữa."
Lưu Vân suy nghĩ rồi bảo với Lão Tạp, sau đó từ cửa sau chuồn mất.
Ánh nắng chan hòa chiếu lên người, làm cho người ta muốn cả ngày lười biếng.
Lưu Vân thích loại cảm giác này, thân thể giống như sạc pin nạp năng lượng mặt trời, ánh sáng rực rỡ như vậy làm cho cả người tràn đầy lực lượng. Trước kia mỗi sáng sớm, chỉ cần thời tiết đẹp, hắn đều đi ra ngoài phơi nắng.
Ngẩng đầu nhìn trời, xem mọi người xung quanh đang vội vàng đi lại trên đường, Lưu Vân cảm giác thế giới trước mặt này càng ngày càng chân thật.
Đang nhìn xem cảnh trí trên đường, một mùi thơm quen thuộc bay vào trong mũi Lưu Vân. Dùng mũi hít hít vài cái, mùi vị càng lúc càng giống.
"Bánh bao! Đây là mùi vị bánh bao!"
Lưu Vân nhất thời hưng phấn lên. Hắn thật sự không nghĩ tới thế giới này còn có bánh bao.
Rất nhanh xác định vị trí quán bánh bao, Lưu Vân nhanh chóng chạy vọt tới. Trong điếm ngoại trừ bánh bao còn có lục đậu chúc (đỗ xanh) cùng một chút thức ăn tinh xảo, làm cho hắn vui mừng cùng sợ hãi không thôi.
"Cho hai cái bánh bao cùng một ít thức ăn."
Lưu Vân kích động hô lớn.
"Công tử, xin mời ngồi chờ một chút." Một thanh âm ôn nhu, ngọt ngào vang lên,
"Tiểu cường, mang cho công tử hai cái bánh bao, hai chén lục đậu chúc cùng chút thức ăn."
Thơm quá.
Tiểu nhị gọi là tiểu cường kia đem bánh bao tới bàn, Lưu Vân đưa lên mũi ngửi vài cái rồi bắt đầu ăn.
Cái loại mùi thơm này, sau Lưu Vân nói lại tựa như cảm giác mối tình đầu.
Cắn một miếng bánh bao, uống một ngụm đậu chúc, Lưu Vân thiếu chút nữa bị mùi vị quen thuộc làm cảm động đến rơi lệ. Thế giới này vẫn còn có chút gì đó quen thuộc, cảm giác cô độc nhất thời phai nhạt đi một chút.
Mấy món ăn sáng đều dùng rau dưa làm nguyên liệu, nhưng trải qua sự tỉ mỉ gia công chế biến của chủ quán, , mùi vị cùng hương sắc khiến Lưu Vân vô cùng hứng thú. Sau này mỗi sáng sớm đều tới đây ăn bánh bao, Lưu Vân lập tức đưa ra quyết định.
Ăn xong hai cái bánh bao, Lưu Vân đứng dậy trả tiền
"Chủ quán, mua...... tính tiền." Thật có chút không quen, Lưu Vân lắc đầu.
"Hai ngân tệ, công tử."
Thanh âm ôn nhu, ngọt ngào vang lên, một cô gái từ sau điếm đi tới.
Bánh Bao Tây Thi. Cô gái là người thứ nhất tạo cảm giác cho Lưu Vân. Mi dài, ánh mắt như nước, hành động như hoa theo nước, thân hình yếu ớt như được gió đỡ. Trên người nàng mặc quần áo mộc mạc trên người nàng tạo cho người ta cảm giác sảng khoái.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!