Chương 38: (Vô Đề)

Dị Giới Quân Đội

Tác giả: Lý Bố Y

Dịch: vienmobo

Nguồn: Sưu tầm

Sau khi bị Kinh Lôi đấm đá cho một trận thống khoái, Lưu Vân cảm giác toàn thân thư thái dễ chịu. Những tâm tình buồn bực trong lòng hắn từ trước tới nay lúc này đã vơi đi rất nhiều.

Khi trở lại phòng, Lưu Vân nhìn tình hình thực tế trước mắt trong mấy phút đồng hồ. Ma pháp đăng trong phòng đã được người nào đó đốt sáng lên. Trên bàn có một chén thức ăn nóng hổi để ăn khuya, trước giường đặt một chậu nước rửa mặt, chăn mền trên giường đã được mang đi thay.

Lưu Vân vẫn phản đối việc sử dụng người hầu, đối với một quân nhân có thói quen tự mình làm tất cả mọi chuyện mà nói thì đó là một sự lười biếng khiến con người ngày càng lười nhác. Nhưng khi màn đêm buông xuống, trở về nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hắn cảm thấy rất ấm áp.

Tại Sồ Ưng học viện, người có thể đối với hắn như vậy chỉ có một – đó là Thủy Linh Nhi.

"Trong lòng ngươi không còn oán ta nữa sao?" Trong đầu Lưu Vân trong nháy mắt xuất hiện đủ loại hình ảnh sau khi quen biết Thủy Linh Nhi, hắn đột nhiên rất mong muốn Thủy Linh Nhi có thể không còn hận hắn nữa.

Tâm tình tốt đẹp, Lưu Vân bắt đầu ăn khuya.

- Ngươi có thể tha thứ cho ta không?

Thanh âm ngọt ngào của Thủy Linh Nhi từ phía sau truyền vào trong tai Lưu Vân.

Lưu Vân nhìn lại, thấy Thủy Linh Nhi đang ôm chăn mền, đứng si ngốc ở cửa nhìn hắn.

- Thủy cô nương, đêm rồi, cô còn chưa ngủ sao?

- Ngươi có thể tha thứ cho ta không?

Thủy Linh Nhi lại nhẹ giọng hỏi.

- Tha thứ cho cô? Nhìn căn phòng như thế này, ta cảm tạ cô còn chưa đủ ấy chứ!

Lưu Vân sờ sờ cái mũi, cười ha hả nói.

- Ngày đó ta nói ngươi là máu lạnh.

Thủy Linh Nhi lại nghĩ tới ánh mắt lạnh như băng của Lưu Vân lúc ấy, vẻ mặt buồn bã.

"Nha đầu ngốc, ta như thế nào nhẫn tâm trách ngươi chứ? Ta làm những chuyện như vậy, vốn không ai có thể hiểu được." Lưu Vân thở dài, hắn rốt cuộc phát hiện Thủy Linh Nhi ngoại trừ ôn nhu, nội tâm còn rất yếu đuối, chịu không nổi một chút thương tổn.

- Ngày đó là thái độ của ta không tốt, ta xin lỗi ngươi. Trong thú doanh huấn luyện, ta thực sự là một kẻ máu lạnh, nhưng tương lai ngươi sẽ minh bạch là ta muốn tốt cho bọn họ.

- Chỉ cần trong lòng ngươi không oán trách ta là tốt rồi.

Thủy Linh Nhi đem chăn mền để lên giường của Lưu Vân, lại cẩn thận sắp xếp.

- Khí trời trở lạnh, ngươi coi chừng bản thân.

- Ừ. Thân thể của cô rất yếu, cũng phải tự coi chừng bản thân.

Sự quan tâm của đàn bà đúng là sự an ủi tốt nhất cho nam nhân cô độc. Nếu như ngươi đã từng làm tổn thương nàng, nhưng nàng lại đem sự đau đớn chôn chặt trong đáy lòng, vẫn lặng yên quan tâm ngươi, cái loại cảm động này đã chạm đến tận tâm linh.

- Chén canh nóng hổi này khiến cho ta cảm thấy rất ấm áp, cám ơn cô!

Lưu Vân nhìn Thủy Linh Nhi rồi nói. Lúc này đây, hắn rất muốn đem cô gái trước mặt ôm chặt vào trong lòng.

Thủy Linh Nhi lại đỏ mặt, nhưng nàng cũng không tránh né ánh mắt Lưu Vân.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!