Chương 28: (Vô Đề)

Dị Giới Quân Đội

Tác giả: Lý Bố Y

Dịch: vienmobo

Nguồn: Sưu tầm

Khi Viêm Thiên đi vào phòng, Lưu Vân vẫn còn đang ngủ say.

"Không đầy 1 năm, hài tử ngươi đã trưởng thành hơn rất nhiều!" Viêm Thiên nhìn Lưu Vân, trong lòng cảm thấy rất vui mừng.

Lão nhẹ nhàng đi tới bên cạnh giường Lưu Vân ngồi xuống, sợ làm kinh động tới Lưu Vân đang ngủ say.

Nếu như nói lúc trước khi Lưu Vân rời khỏi đế đô, Lưu Vân là sự sỉ nhục của Khải Đức gia tộc, thì trong 1 năm này hắn đã dùng máu tươi của mình để rửa sạch bớt sự sỉ nhục này.

Trong cái buổi tối bị tập kích trên phố kia, hắn đã làm cho mọi người thấy được phẩm chất cao quý của quý tộc chính thức, cũng nói cho mọi người biết nam khi Khải Đức gia tộc đều là những kẻ chính trực, tâm huyết.

Những oán giận khi xưa cũng tan thành mây khói, trong lòng Viêm Thiên cảm thấy rất day dứt và áy náy.

"Mặc dù phụ thân đã thành công, nhưng ta lại không có bồi dưỡng nâng đỡ hắn một chút nào!" Viêm Thiên thở dài.

"Vân nhi, từ xa quốc gia không thể lưỡng toàn, đây là số mệnh của một quân nhân, ngươi có thể hiểu được nỗi khổ của phụ thân không? Chỉ mong trong lòng ngươi không hận ta."

Lưu Vân tỉnh lại từ cơn ngủ say, cảm giác thứ nhất chính là đau.

"Mẹ kiếp, ta như thế nào lại suy yếu như thế này." Lưu Vân buồn bực thầm nghĩ,

"Giết địch 1000, tổn thương 800, như vậy còn nói cái quái gì. Nếu lần nào cũng thế này thì làm sao bù lại được."

"Phụ thân, người đã đến rồi?"

Mở mắt ra, Lưu Vân nhìn thấy mái đầu tóc bạc của Viêm Thiên, liền chuẩn bị đứng dậy.

Ừ. Viêm Thiên từ ái ngăn Lưu Vân lại nói,

"Không cần đứng lên, ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt đi. Thương thế của ngươi không còn đáng ngại, ta cũng yên tâm."

"Ta đã hỏi Ngải Phật Sâm cùng Ốc Khắc, sơ bộ nhận định những thích khác này đến từ Tây Tư vương quốc." Viêm Thiên nói.

"Vâng! Chỉ trách như tử khinh thường làm liên lụy đến đệ đệ và muội muội, khiến chúng cũng bị thương." Lưu Vân khẽ thở dài nói.

"Không thể trách ngươi, đối phương có quá nhiều cao thủ. Việc này liên quan tới Tây Tư vương quốc, ta đã bẩm báo với bệ hạ. Đại thần ngoại giao của đế quốc đã tới nơi lưu trú của sứ giả ngoại giao của Tây Tư quốc ở nước ta đưa ra kháng nghị."

"Kháng nghị cái quái gi. Mẹ kiếp, lần sau trực tiếtp diệt bọn hắn!" Lưu Vân thầm nghĩ. Hắn hiểu được kháng nghị ngoại giao chẳng giải quyết được gì, thực lực cường đại mới có thể giải quyết được vấn đề.

Lưu Vân yên lặng gật đầu.

"Vân nhi, phụ thân rất tự hào vì ngươi trong trận đại chiến đó đã biểu hiện rõ khí khái nam nhi, nhưng thực lực mới là cách để sinh tồn của thế giới này. Ta không biết 1 năm này ngươi đã dùng biện pháp gì để đề cao thực lực bản thân nhưng ta hy vọng ngươi có thể trở nên mạnh hơn."

"Phụ thân, hài nhi biết rồi."

"Ngươi muốn dẫn tiểu lôi cùng Kinh Lôi rời khỏi đế đô, ta đồng ý, nhưng hy vọng ngươi có thể chiếu cố tốt cho bọn họ.

Đế quốc đang tăng cường chuẩn bị chiến tranh, A Tư Mạn đế quốc không lâu nữa có thể sẽ phát động chiến tranh, ta còn phải mang binh lên tiền tuyến, cũng không có cách nào chiếu cố bọn họ.

Đối với các ngươi ta không làm tròn chức trách phụ thân.Phụ thân, người là phụ thân tốt, lại càng là một quân nhân tốt.

"Hai mắt Lưu Vân đã ươn ướt. Tình thân thật sự là tốt."Hài tử, chỉ cần trong lòng các ngươi không oán trách ta là trong lòng ta đã cảm thấy thư thái. Nhìn các ngươi phát triển, ta càng cảm thấy kiêu ngạo. Viêm Thiên cười nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!