Dị Giới Quân Đội
Tác giả: Lý Bố Y
Dịch: vienmobo
Nguồn: Sưu tầm
Sau khi Viêm Thiên trở lại phủ, biết được tin tức Lưu Vân hồi phủ, vội vàng đi tới diễn võ trường. Nhìn Lưu Vân khẩn trương trước mắt, nhìn một đầu tóc bạc của Viêm Thiên, ánh mặt phụ tử hai người trong nháy mắt tập trung tại chỗ, sau đó lại rời đi.
"Vân nhi, thời gian này khổ cực cho ngươi."
Viêm Thiên nhẹ giọng nói.
"Phụ thân, người cũng khổ cực." Trong lòng Lưu Vân lại xuất hiện cảm giác chua xót.
"Ngươi ở Bình nguyên lão gia vẫn tốt chứ?" Đối với những chuyện của Lưu Vân sau khi quay về Khải Đức Bảo, Viêm Thiên cũng có được ghe nói quá một chút. A Lôi thường cùng Lưu Vân viết thư cho nhau, cũng khiến lão cảm thấy rất yên tâm đối với Lưu Vân.
Lưu Vân đem tình huống của bản thân ở Khải Đức Bảo nói qua cho Viêm Thiên biết, chỉ là không nói đến các nội dung huấn luyện mới của bản thân.
"Lần này trở về, một là thăm phụ thân, cùng huynh trưởng, đệ muội đoàn tụ, mặt khác còn muốn cùng phụ thân thương lượng một chuyện."
"Chuyện gì? Nói ta nghe một chút." Tâm tình Viêm Thiên có vẻ rất tốt, dù sao đứa con trai này cũng bắt đầu chịu làm việc. Còn cái huyết thệ kia cũng làm cho Viêm Thiên vững tin con trai mình đã thay đổi.
"Ta chuẩn bị thành một một chi vệ đội riêng của bản thân, muốn phụ thân làm giúp cho tác các thủ tục liên quan."
Đế quốc quy định có tước vị quý tộc thì có thể thành lập vệ đội riêng, nhưng phải lập hồ sơ báo cáo cho đế quốc quân bộ, khi chiến tranh, còn phải tham gia tác chiến.
"Chuyện này dễ dàng thôi. Nhưng thành lập vệ đội tư nhân tốn không ít tiền, ngươi định giải quyết như thế nào?"
Bởi vì nuôi dưỡng một chi quân đội quá tốn kém, Viêm Thiên cùng Mộc Phong tuy có tước vị nhưng cũng không có thành lập vệ đội.
Ngoại trừ một số ít có lãnh địa được phong cùng quý tộc giữ chức vụ ở biên ải, thành thị, đa số quý tộc đế đô đều không có vệ đội riêng.
"Về điểm ấy, hài tử đã nghĩ biện pháp."
Lưu Vân vừa cười vừa nói, nhưng cũng không nói ra chính mình nghĩ ra cơ hội kinh doanh đó.
Vậy là được rồi. Sau khi làm xong thủ tục vi phu sẽ trang bị cho hai trăm người của ngươi.
"Viêm Thiên sung sướng, vừa cười vừa nói. Làm quân vụ đại thần, lão cũng có chút quyền lợi."Kiếm sư Ngải Phật Sâm, Ốc Khắc tham kiến công tước đại nhân.
"Chờ phụ tử Viêm Thiên cùng Lưu Vân trao đổi xong, Ngải Phật Sâm cùng Ốc Khắc nhanh chóng đi lên hướng Viêm Thiên hành lễ."Phụ thân, hai người này là huynh đệ của ta.
Sau khi ta đến Khải Đức Bảo, họ luôn ở bên cạnh giúp đỡ ta.
"Lưu Vân giới thiệu hai người với Viêm Thiên."Nhị vị miễn lễ.
Tiểu nhi còn ngu dốt, thỉnh nhị vị hỗ trợ quản giáo.
"Đối với việc xuất hiện hai kiếm sư trẻ tuổi, Viêm Thiên cũng cảm thấy rất giật mình. Mặc dù đại lục tuy có nhiều kiếm sư, nhưng người trẻ tuổi thì lại quá ít."Công tước đại nhân nói quá lời.
Được đi theo Vân Thiếu là vinh hạnh của chúng ta.
"Ngải Phật Sâm cười nói. Suy nghĩ trong chốc lát, Viêm Thiên lại nói với hai người:"Nếu như nhị vị nguyện ý đến nhậm chức trong quân, ta sẽ tận lực giúp.
"Có hai kiếm sư bên người nhi tử dĩ nhiên là chuyện tốt, nhưng vì suy nghĩ cho tương lai của hai người, Viêm Thiên vẫn quyết định đề xuất yêu cầu."Phụ thân, đây là ngươi đào góc tường nhà ta a.
"Mặc dù hiểu được dụng tâm của phụ thân, Lưu Vân vẫn cố ý làm vẻ mặt đau khổ nói."Cảm tạ công tước đại nhân ưu ái nâng đỡ. Nhưng hai người chúng ta quyết tâm cả đời đi theo Vân Thiếu, cho nên chỉ xin lĩnh ý tốt của đại nhân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.info.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!